Ôn Nguyễn ghi lại địa chỉ nhà, gật đầu bình thản nói: “Có lẽ anh sẽ cảm thấy em làm vậy là chõ mũi vào chuyện của người khác, nhưng ba năm trước em chẳng giúp gì được, nên lần này em không thể cứ khoanh tay đứng nhìn.”
“Ít nhất thì, nếu em là Tần Uyển, em sẽ không muốn thấy kết cục đó.”
Ôn Nguyễn quay đầu lại, hàng lông mày khẽ cau, nhếch miệng cười khổ.
Nhưng đôi mắt cô vẫn sáng ngời, sạch sẽ như thuở ban đầu.
Đồng tử Phó Tri Hoán co lại.
Đột nhiên anh nhớ tới rất lâu về trước, mình từng nói với Phó Minh Hoành rằng: “Em và Ôn Nguyễn là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau.”
Câu nói đó không phải là lời mang nghĩa xấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play