Sau một hồi giữ im lặng, anh từ tốn tóm lấy cánh tay Ôn Nguyễn, cúi đầu, khàn giọng nói: “Được.”
Có rất nhiều chuyện không còn như lúc trước.
Cuộc sống tẻ nhạt vô vị trong quá khứ thoáng cái như được tưới mưa xuân.
Mảnh đất hoang vu kia chợt nở rộ hàng ngàn bông hoa.
Phó Tri Hoán biết.
Giờ mình không còn đơn độc.
Hai người sóng vai rời khỏi tòa án. Nhưng, chân còn chưa bước xuống bậc thang, xung quanh im ắng đột nhiên ồn ào như vỡ chợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT