Đêm trước ngày đại hôn, ta mới biết Quý Như Phương nuôi một ngoại thất nũng nịu ở bên ngoài. Không những thế, bọn họ còn có với nhau đứa con trai. Đứa nhỏ đó đã bảy tuổi rồi.
Suốt bảy năm trời, toàn bộ kinh thành không lọt một tiếng gió. Thế mà ngay lúc ta sắp thành hôn, bà vú của đứa nhỏ đó đã bế theo đứa nhỏ đang hôn mê bất tỉnh tới trước cửa nhà ta.