Cô ấy đã hỏi Bạch Nguyệt Quý, Bạch Nguyệt Quý đưa cho ấy một câu trả lời khẳng định, nói với cô ấy rằng nên mua nhà càng sớm càng tốt.
Cố Quảng Thu viết: “Hiện tại một tháng anh có thể kiếm được hai trăm lăm mươi đồng. Dù cuối năm có thể có nhiều hơn một chút, nhưng ngày thường cũng không ít. Anh ở chỗ em họ cũng không phải tốn tiền ăn ở nên số tiền này có thể tiết kiệm được hết. Một năm có thể kiếm được hai đến ba ngàn đồng nên em không cần phải vất vả như vậy. Chúng ta còn có một ít của cải tiết kiệm từ trước, trong vòng một năm là có thể mua được.”
“Em biết anh thương em, nhưng anh muốn em ở nhà chỉ gương mắt nhìn thì thật sự em không làm được. Nếu anh muốn em an nhàn ở trong nhà, em sẽ cảm thấy khó chịu. Như bây giờ cũng khá tốt, nếu thật sự mệt mỏi thì em sẽ nghỉ ngơi.”
Cố Quảng Thu có chút bất đắc dĩ, căn bản không thể nói chuyện với vợ.
“Như vậy đi, tuyết rơi em sẽ không đi bán trứng luộc trong nước trà nữa, có được không?” Trương Hiểu Mai cười nói.
Cố Quảng Thu chạm vào tay cô ấy.
Ngày hôm sau trời chưa sáng hẳn, anh ấy đã dậy nấu đậu phụ cùng vợ mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play