Chu Dã nghiêm túc: “Sao vợ cũng nói là anh bay thế, vừa rồi mợ út cũng nói như vậy, anh nào có bay đâu? Tốt xấu gì anh cũng là ông chủ, không phải là cần ăn mặc cho có khí thế hơn sao?”
“Phải đó, là một ông chủ lớn rồi.” Bạch Nguyệt Quý cười, lại nhìn anh: “Gần đây anh nhàn rỗi hay sao? Nhìn trắng ra không ít đó.”
Sau khi người này trắng ra, thật sự là như biến thành người khác vậy, chỉ có thể dùng một từ để nói: đẹp trai.
Còn là kiểu đẹp trai mờ ám, còn hoang dã nữa, thật sự đúng kiểu mà cô thích.
“Hiện giờ anh đã là ông chủ, có bận đến đâu cũng không đến lượt anh động tay vào, đều là bọn họ làm.” Chu Dã hôn lên mu bàn tay vợ, thật sự là chỗ nào trên người cô cũng thơm.
Mà một hai tháng gần đây anh chủ yếu chỉ đi móc nối đường dây, dù là nhập hàng hay xuất hàng thì cũng đều do những người khác làm.
Cái công việc này không cần dãi nắng dầm mưa, thế nên sao lại không trắng lại kia chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT