Cũng là vừa vặn, hôm nay lại gặp được Dương Nhược Tình. Khi bọn họ ăn xong đi ra thì nhìn thấy cô ta được Giang Tân ôm lấy eo muốn đi vào ăn cơm.
Hai bên vừa vặn gặp nhau.
Nếu đã đụng phải, vậy thì đương nhiên không cần thiết phải khách khí, Bạch Nguyệt Quý nhìn thẳng vào Dương Nhược Tình: “Bạn học Dương, đã nhìn thấy chưa? Về sau hy vọng bạn sẽ mang theo đầu óc khi đi ra cửa.”
“Sao cô lại nói chuyện như vậy!” Giang Tân lập tức nói.
“Phụ nữ đang nói chuyện, không có chuyện cho đàn ông như anh xía vào.” Bạch Nguyệt Quý quét mắt nhìn về phía Giang Tân: “Làm cho tốt việc sứ giả bảo vệ của anh đi, đừng để cô ta thân tại doanh Tào tâm tại Hán, chuyện của mình cũng quản không tốt, mà còn tới nghi thần nghi quỷ châm ngòi chia rẽ người khác. Hơn nữa chúng ta cũng không thân, từ trước đến nay đều không thân!”
Đây là lần đầu tiên cô nói rõ ràng như vậy, cũng coi như là lật mặt với Dương Nhược Tình.
Thật sự là không bao giờ cô muốn nghe thấy Dương Nhược Tình tới nói chuyện với cô dù chỉ nửa câu, đường đời rộng thênh thang, cứ ai đi đường nấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play