Vốn dĩ anh vẫn luôn ở nông thôn, nhưng hiện giờ anh lại đến một nơi lớn như thủ đô, lại có vợ anh làm chỗ dựa nên cứ để anh đi xông xáo. Với một người như Chu Dã thì sau này chắc chắn sẽ có sự nghiệp thành công.
Nghĩ đến đây, ông đội trưởng lại nghĩ đến anh cả Chu, Chu Xuyên, anh trai của anh, thì lập tức lắc đầu.
Tuy nói là anh em ruột, nhưng suy cho cùng cháu ngoại lại giống cậu. Anh ta giống với người cậu cả và cậu hai đó của mình, đều là một loại đức hạnh.
Nhìn nhầm ngọc trai thành mắt cá.
Ông ấy chướng mắt người anh ruột này vì từ trước đến giờ anh ta đều làm việc không đàng hoàng, sợ mình bị liên lụy. Nhưng ông đội trưởng cũng là người nhìn anh em họ lớn lên, nên thành thật mà nói thì trước đây Chu Dã chưa bao giờ chiếm chút lợi lộc nào từ người anh trai của anh.
Thậm chí ngay cả trước khi mẹ anh qua đời, người anh cả Chu Xuyên này cũng không nỡ bỏ tài sản của mình ra. Chu Dã phải bán mình để đổi lấy hai trăm đồng để cứu chữa cho mẹ.
Sau khi ra ngoài, anh cũng rời khỏi nhà không mang theo cái gì và thậm chí cũng không tranh giành bất cứ cái gì với anh trai anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT