Chỉ một chút cũng có thể chống đỡ cho cả nửa phần đời còn lại của cô ta.
Đặng Tường Kiệt bị người phụ nữ này làm cho cảm động, cho nên cuối cùng anh ta đã chiều theo ý cô ta, trong đêm mùa đông rét lạnh này, người phụ nữ si mê anh ta đã cảm động đến mức phát khóc.
Lúc này Đặng Tường Kiệt mới biết người phụ nữ này cũng có sự đáng yêu và sức hấp dẫn riêng, khiến anh ta không nhịn được mà thương tiếc cô ta hơn một chút.
Từ sau lần đó, buổi tối mỗi ngày cô ta đều tránh né những người khác để đến đây, mãi cho đến khi đầu năm anh ta phải rời khỏi đại đội Ngưu Mông thì anh ta mới từ biệt cô ta.
Quả phụ họ Dương đưa tiền cho anh ta, sợ anh ta ở bên ngoài phải chịu khổ, nhưng Đặng Tường Kiệt không cầm tiền của cô ta, hơn nữa biết cô ta sống ở trong thôn cũng không dễ dàng gì cho nên còn đưa cho cô ta năm mươi đồng để cô ta cất đi.
Chỉ có điều quả phụ họ Dương sống chết cũng không chịu cầm tiền của anh ta, nói: “Đời này tôi có thể có được một đoạn nhân duyên ngắn ngủi với anh thì đã không còn cầu mong gì khác, tôi thật sự thỏa mãn, tôi còn lấy tiền của anh làm gì? Anh cầm lấy đi, tôi không lấy tiền của anh, chỉ cần anh ở bên ngoài sống cho thật tốt là được, nếu có thể thì đừng quên tôi.”
Đặng Tường Kiệt thực sự cảm động, người phụ nữ nông thôn này thật sự đã trao cho anh ta mọi sự chân thành, cho nên vào đêm trước khi rời đi, anh ta lại yêu thương cô ta nồng nhiệt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play