“A”Mai Tố Tố hoảng sợ, theo bản năng ôm chặt cổ hắn.Trong ánh mắt Cơ Trường Uyên toát lên vẻ đắc ý đem người trong lòng dày vò một phen.
Buổi tối, thị nữ trong viện phải liên tục xách nước tắm vào cho người bên trong.Sáng hôm sau, khi Mai Tố Tố tỉnh lại đã qua nửa buổi sáng.
Cả người nàng đau nhức vô cùng, trong lòng thầm mắng cẩu vương gia chết tiệt.Hoa Nùng chạy nhanh tới bếp lấy đồ ăn.Cơm nước xong, Hoa Nùng đem hộp đồ ăn đưa về phòng bếp, khi nàng ấy trở về còn mang theo một tiểu thái giám.Tiểu thái giám này Mai Tố Tố nhận ra, hình như là con nuôi Thôi Tổ An, gọi là Thôi Bảo Thịnh.Thái giám trong phủ không nhiều, tất cả đều từng phục vụ trong cung hầu hạ lão nhân Vương Gia, người được yêu thích nhất là Thôi Tổ An – người hầu thân cận của Cơ Trường Uyên.Tiếp theo là Tống Hải, quản lí sự việc tiền viện, cũng là người mấy ngày trước đưa vòng tay cho nàng, mấy hôm nay không nhìn thấy hắn ta, nghe nói là cùng Lâm Ấu Vi ra ngoài rồi.Thế nên mấy ngày nay đi thỉnh an, Mai Tố Tố cảm thấy rõ ràng Liễu thị và Trịnh thị đối với nàng đã ít địch ý, thậm chí thái độ còn có phần khá tốt.Tuổi Thôi Bảo Thịnh không lớm ,nhìn bộ dáng cũng tầm mười mấy buổi, dáng vẻ thanh tú, gương mặt đáng yêu, khi cười rộ lên còn có núm đồng tiền.
Cậu ta cũng rất hoạt bát, vừa gặp Tuyết Nha đã chào một tiếng tỷ tỷ, miệng lưỡi vô cùng ngọt ngào, vừa vào cửa cậu ta đã dập đầu chào Mai Tố Tố, cái dập đầu vang lên “Ầm” một tiếng.Giọng nói to vang: “Nô tài Thôi Bảo Thịnh thỉnh an Mai chủ tử.”Mai Tố Tố vừa uống một ngụm trà, thiếu chút nữa là phun ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT