Chương 123: Rất Được Yêu Thích, Nhưng Nhét Quá Nhiều Vào Miệng Có Làm Mất Đi Sự Nổi Tiếng Không?
Ngày 46 – Ban Ngày, Hầm Ngục, Tầng 20
Ở đây không có gì ngoài Golem. Thật sự. Tôi đã mệt mỏi vì điều này rồi. Ý tôi là, suốt ngày chờ đợi Lớp Trưởng, chúng tôi hầu như không đạt được tiến triển nào. Nhìn họ bây giờ, Rung Thuật của họ dường như đã được cải thiện rất nhiều và khả năng kiểm soát của họ cũng tốt hơn? Nhưng nó không chuyển thành Kiếm Rung? Họ đang tập luyện kiểu gì vậy? Sắp trưa rồi phải không? Ồ, có vẻ như cuối cùng họ cũng xong rồi nhỉ?
Phát hiện phòng ẩn của Tầng 20. Mặc dù đi kiểm tra một mình thì có hơi... ấy ấy? Tôi tự hỏi nội dung của rương được phân chia như thế nào? Chia sẻ chiến lợi phẩm trong một nhóm nghe có vẻ khó khăn. Trong trường hợp của tôi, chỉ có tôi và Lớp Trưởng Thiết Giáp-san là người được tôi thuần hóa, nên tôi có được mọi thứ mà cô cho phép tôi có. Đơn giản vậy thôi. Thuần hóa để làm gì thế...
「Tui sẽ mở nó? Chắc vậy? Đại loại vậy? Hay đúng hơn là nó còn không khóa nữa á? Thật bất cẩn. Còn bẫy thì sao? Trời ạ. (Kang)"
Và, ôi trời, bên trong là 『Katana Dư Ảnh – Hiệu ứng tàng hình (Trung) UP 10% Pow SpE DeX』. Nó hơi đáng ngờ và tôi không thích chỉ số nên không cần nó. Ý tôi là, một thanh kiếm có lưỡi vô hình nghe có vẻ cực ngầu, chỉ có dư ảnh là có thể nhìn thấy được là tuyệt vời, nhưng nếu tôi hợp nhất nó với một quyền trượng thì tôi sẽ biến thành một nam sinh cao trung điên cuồng đang vung quyền trượng vô hình. Tôi chắc chắn ngay cả kẻ thù cũng sẽ nhìn tôi với ánh mắt thương hại nếu tôi chiến đấu với thứ đó. Điều đó là tuyệt đối không thể.
「Bên trong là 『Katana Dư Ảnh』? Tàng hình (Trung) á? Nó chỉ để lại dư ảnh thôi? Một thanh katana có hiệu ứng như... xuyên thấu? Chắc vậy?」
「Quaooo ~ . Hay thực ra là có một phòng ẩn á ~ ?」
「Một thanh katana. 『Dư Ảnh Katana』 nghe có vẻ mạnh mẽ nhỉ? Và nó cũng vô hình.」
「Nếu chỉ có thể nhìn thấy dư ảnh và bản thân lưỡi kiếm là vô hình thì chẳng phải nó là vô địch sao? Làm thế nào để ta phòng thủ chống lại điều đó?」
Ngoài Gái Khiên và Đại Hiền Giả đánh bằng quyền trượng, mọi người đều sử dụng kiếm hoặc katana. Và trên hết, tất cả họ đều chiến đấu với một thanh kiếm trên tay. Đó sẽ là một cuộc tàn sát, một cuộc chiến của nữ sinh, một trận chiến không có danh dự hay nhân tính, một trận chiến giả tưởng, một cuộc chiến tay đôi, một khả năng xảy ra một cú trượt chân? Tôi tự hỏi chỗ ngồi khán giả tốt nhất là ở đâu? Nếu là trả tiền cho mỗi lượt xem thì có lấy tiền của tôi không?... Nhưng chẳng có gì bắt đầu cả? Và tôi thậm chí còn rút ví của mình ra khỏi Túi Vật Phẩm.
「Ờmmm? Nếu chúng ta tìm thấy thứ gì đó cùng nhau thì chúng ta sẽ chia nó ra, nhưng nếu ai đó tìm thấy thứ gì đó bị ẩn thì họ sẽ được ưu tiên. Vì vậy tớ nghĩ Haruka-kun có thể đưa ra quyết định, hoặc nếu muốn, hãy tự mình sử dụng nó. Trong trường hợp bán hàng, một nửa số tiền sẽ thuộc về người tìm thấy, phần còn lại chia cho những người khác. Đó là những quy tắc mà chúng tụi tớ thường tuân theo. Còn cậu và Angelica-san thì sao?」
「Cả hai không phải là một tổ đội nên việc đó rất đơn giản. Vì chỉ có Lớp Trưởng Thiết Giáp-san và tui nên tui có được mọi thứ mà em ấy không cướp lấy. Về cơ bản, tui lấy mọi thứ ngoại trừ vũ khí và áo giáp có giá trị hoặc những phụ kiện lộng lẫy. Rất đơn giản? Phải chớ?」
Vì lý do nào đó mà mọi người đều quay sang Lớp Trưởng Thiết Giáp-san, trong khi đó, cô lại lắc đầu điên cuồng. Hửmm? Tôi đã giải thích nó sai bằng cách nào đó? Theo trí nhớ của tôi thì mọi việc diễn ra như vậy cho đến tận bây giờ?
「Haruka-kun, cậu có thể quyết định. Người tìm được sẽ được ưu tiên.」
Vì Lớp Trưởng Thiết Giáp-san đang ra hiệu rằng cô không cần nó, tôi đoán tôi sẽ đưa nó cho các thành viên ban cán sự. Tôi vẫn còn rất nhiều vũ khí từ Mino-san và dù sao thì chúng cũng tốt hơn. Tôi giữ chúng để dự trữ cho Kiếm Vũ, nhưng sự thiếu hụt quái vật khiến tôi không thể sử dụng nó. Và với việc bổ sung thêm ba 『Liềm Ác Quỷ』 Kiếm Vũ cũng đang bị đặt dấu chấm hỏi. Mặc dù tôi đã tập ném và vung kiếm bằng 『Chiếm Hữu Thuật』 nhưng tôi không có một cơ hội nào để sử dụng nó.
「Các bạn nữ có thể có nó. Lớp Trưởng Thiết Giáp-san không muốn nó, và nếu tui sử dụng nó, tui sẽ trông giống như một nam sinh cao trung điên rồ, nên mấy cậu hãy lấy nó.」
「Tớ muốn nó! Tớ có thể mua nó được không? Cậu thực sự không muốn nó thật chứ? Tớ có thể mua nó chứ? Nhưng tớ không có nhiều tiền á? Thanh toán trả góp cho cậu nhé?」
Lớp Phó A-san đang sử dụng katana và có vẻ rất thích thú với nó, nhưng không phải cô đã mua một vài trong số chúng trong đợt giảm giá sao? Cô sẽ cần bao nhiêu kiểu kiếm? Cô định ngậm chúng trong miệng à? Xem xét số lượng cô đang mang, có khoảng 3 cái sẽ ở miệng cô ấy? Tôi không nghĩ phong cách này sẽ quá phổ biến. Thực ra, chẳng phải cô sẽ bị coi là kẻ dị biệt sao?
Quy định của các thành viên trong ban cán sự là nếu ai đó sử dụng trang bị thì không phải trả tiền nên tôi chỉ tặng miễn phí. Dù sao thì Tôm cũng đã trộm rìu mà không phải trả bất cứ thứ gì, vì vậy tôi cũng có thể đưa thứ gì đó cho A-san miễn phí. Lớp Phó A-san đang sử dụng phong cách sử dụng song kiếm nhằm mục đích chiến đấu giữa các cá nhân nên 『Katana Dư Ảnh』 có thể phù hợp với cô ấy. Nhưng bây giờ cô có hơn 5 thanh kiếm. Cô có thể cầm tất cả cùng lúc chứ? Chà, không thể phủ nhận rằng đối mặt với một người đang ngậm 3 thanh kiếm trong miệng sẽ đáng sợ như địa ngục. Ngay cả Gob và Kobo cũng sẽ phải khiếp sợ. Tôi cũng sẽ bỏ chạy trong sợ hãi. Nó có thể có hiệu quả đáng ngạc nhiên?
Bị nhốt trong trận chiến với Golem Sắt trên Tầng 25. Lớp Trưởng Thiết Giáp và tôi đã tiêu diệt mọi thứ xung quanh, nên chúng tôi hiện đang ở chế độ quan sát. Theo cách thông thường, chúng tôi hầu như không để lại quái vật nào cho người khác.
Lớp Phó A-san đang sử dụng hai thanh kiếm. Có vẻ như cô sẽ không sử dụng miệng của mình. Và Katana Dư Ảnh rốt cuộc cũng hợp với cô ấy, cái quái gì thế này! Thật tuyệt. Tôi cũng muốn làm điều đó... Có phải tôi đã quá tham lam khi lấy quá nhiều kiếm không?! Những gì cô đang làm thật tuyệt vời. Hãy chộp lấy nó sau nhé.
Lớp Phó A-san dường như có kỹ năng sử dụng katana. Hiện tại cô có hai bàn tay bóng tối, hay nói cách khác là 4 kiểu kiếm. Thêm hai cái nữa và cô sẽ là Asura-san? Điều này có thể rất phổ biến với học sinh lớp 8! Và nếu cô cũng ngậm vài thanh kiếm vào miệng... Cô có thể mất đi sự nổi tiếng đó không? Chà, nhưng cô không có gì trong miệng cả.
Lớp Trưởng Thiết Giáp-san cũng chuyển sang sử dụng katana và bắt đầu huấn luyện Lớp Phó A-san. Cả hai đều có đôi chân dài nên trông thật tuyệt vời khi mặc áo giáp. Có một chút thất vọng là không có chuyển động lắc lư vì nó là áo giáp, nhưng Lớp Phó A-san chẳng có gì để lắc lư ngay cả khi không có áo giáp. 「Khụ, khụ」...Tôi không nói gì cả hết nhé? Tôi chỉ quan sát thôi à? Thật luôn á?
Thật không may, bộ giáp của Lớp Trưởng Thiết Giáp-san dường như là bộ duy nhất bám theo đường nét cơ thể, tất cả các bộ giáp khác đều không có gì đặc biệt gợi cảm. Cảm ơn chúa, có vẻ như tôi chưa thức tỉnh Tôn Sùng Áo Giáp hay bất kỳ thứ kỳ lạ nào khác. Đó chỉ là sự gợi cảm thuần túy đến từ người bên trong bộ giáp.
Lớp Trưởng cũng tham gia cùng Lớp Phó A-san và chiến đấu trong khi được huấn luyện. Tôm đang chiến đấu trong khi quay vòng khắp nơi, và Gái Khiên cũng đang xoay sở mà không bị đánh bật ra. Đại Hiền Giả-san vẫn như thường lệ, tại sao không có một người niệm phép nào trong số họ vậy? Đại Hiền Giả-san làm gì thế?