Chương 120: Tại Sao Tôi Lại Bị Mắng Khi Chỉ Rung Mạnh Hơn Phần Dưới Xương Bả Vai Như Đã Được Bảo?

Ngày 45 – Ban Đêm, Quán Trọ White Weirdo, Thiếu Nữ Tề Tựu

Đó là một khóa học cấp tốc. Cần phải được đào tạo đặc biệt để có được 『Rung Thuật』 cho một kỹ thuật mới, Kiếm Rung, có khả năng đánh bại những con quái vật mạnh mẽ.

Ngay khi chúng tôi nghĩ rằng 『Rung Thuật』 sẽ là quấy rối tình dục... Nội dung huấn luyện đều là về đánh sốt mayonnaise?

「Vâng, vâng, điều quan trọng là phải giữ hình ảnh này về cách nó lan rộng từ từ và sau đó bắt đầu run rẩy. Với kiến thức hiện đại, việc hình dung sẽ dễ dàng. Chà, cứ khuấy mãi nhé? Nếu cậu làm được thì cứ ăn đi nhé?」

Được nói như vậy, mọi người đều đang cố gắng hết sức để thành thạo kỹ năng này. Ý tôi là, có bánh croquette và salad nấm ngay trước mặt chúng tôi, đang chờ ai đó rưới sốt mayonnaise lên!

「Tớ đã sử dụng quá nhiều mana và cái thìa bị gãy!」 「Rung động à...... Không, tớ hiểu rồi, nhưng...?」 「 「 「Nhưng đây là lần đầu tiên tụi tớ làm mayo!」」」

Họ liều lĩnh rung những chiếc thìa gỗ bằng mana. Hình dung mana, họ khuấy động với những rung động. Cố gắng khuấy lén bằng tay sẽ bị tịch thu bánh croquette nên mọi người đều nghiêm túc làm hết sức mình. Sự cám dỗ của những chiếc bánh croquette nóng hổi đang buộc mọi người phải làm việc rất chăm chỉ!

Và khi chúng tôi đang vật lộn... Haruka-kun đã sử dụng 『Rung Thuật』 với từng nữ sinh, nghĩa là lấy nó làm ví dụ... Sau đó, chiếc thìa gỗ trong tay họ sẽ bắt đầu run rẩy, run rẩy vì rung động.

Và những rung động đó khiến các nữ sinh hồi tưởng lại những gì Angelica-san đã nói với chúng tôi trong bồn tắm...... Cô ấy nói một cách say mê về tác dụng khủng khiếp của 『Rung Thuật』 và liên tục đi vào những chi tiết sống động và sinh động về mức độ đe dọa của những rung động đó đối với các cô gái. Nó gợi lại hình ảnh đôi mắt ướt của cô ấy khi cô ấy kể lại điều đó! Ôi, cách cô ấy nói, nửa khóc, nửa rùng mình, khi cô ấy nhớ lại những gì đã xảy ra, run rẩy khi nói... Đúng vậy, và cuộc nói chuyện đó chứa đầy rất nhiều từ nên được lược bỏ.

「 「 「Nó đang rung?!」」」 「Không, Rung Thuật làm cho nó rung...... Chắc vậy, nếu không thì nó chỉ là một cái thìa gỗ bình thường thôi?」 「 「 「Nó đang khuấy động chúng thành một mớ hỗn độn!」」」 「Gì cơ, không, nó đang trộn với sốt mayonnaise, nếu không nó sẽ vẫn là lòng đỏ trứng và dầu!?」

Đó là lý do tại sao tất cả nữ sinh đều đỏ mặt, có lẽ bao gồm cả tôi. Haruka-kun chắc hẳn là người duy nhất có khả năng biến đòn roi sốt mayonnaise thành hành vi quấy rối tình dục.

「Woow ~ ...... Tớ có thể cảm thấy thật tuyệt vời ~ những rung động đang truyền tới 「Nmmh ~~ !」 trong cơ thể tớ ~ ?」 「「Trời ơi, xin hãy dừng những bình luận minh hoạ sống động như vậy lại!!!」」

Đây đó, những nữ sinh đã học được 『Rung Thuật』 đang đỏ mặt nhìn chằm chằm vào chiếc thìa gỗ đang rung chuyển trước mặt họ. Tại sao tôi có cảm giác một số phần của cảnh này sắp được diễn ra? Hừmm, không phải chúng ta đang làm sốt mayonnaise sao? Tại sao mọi người đều thở nặng nề thế?

「Rung động à... Vậy là cậu làm cho nó rung lên và sau đó đẩy!」 「Đâm mạnh...... Với những rung động đó......」 「「Không, chúng ta đang nói về nấu ăn nhỉ? Không có chỗ cho việc đâm bất cứ ai bằng Kiếm Rung trong quá trình sản xuất sốt mayonnaise nhé? Nếu mayo chống trả thì đó có lẽ không phải là sốt mayonnaise? Tớ chưa bao giờ nghe nói về một tai nạn như vậy trong nhà bếp?!」」」

Mọi người đang đánh sốt mayonnaise trong khi thở hổn hển và đỏ mặt với đôi mắt đục ngầu. Khuấy chất đó thành một thứ squish, họ chăm chú nhìn nó với khuôn mặt đỏ bừng...... Cảnh tượng này là gì vậy?

「Whoa, nó đang trộn, nó đang trộn, nó đang khuấy lên?!」 「Ừm, nó đang lan thành vòng tròn và đang khuấy.」 「Đó là sốt mayonnaise, nên hãy đánh nó nhé? Không có gì sai khi khuấy nó cả, hay đúng hơn, trừ khi chúng ta khuấy nó, nó thậm chí sẽ không thành sốt mayonnaise?」 「Ư ư ư, nó thật là một mớ hỗn độn ướt và sền sệt!」 「Ừm, có lẽ cậu đã thêm quá nhiều dầu, làm ơn đừng khiến mọi chuyện nghe có vẻ không đứng đắn như vậy!!」

Thêm vào sốt mayonnaise, đầu tôi cũng quay cuồng với những gì Angelica-san đã nói với chúng tôi. Vâng, tôi có thể vứt bỏ những suy nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu và tập trung vào món bánh croquette, nhưng tôi không thể loại bỏ những rung động đó ra khỏi tâm trí mình... Ý tôi là, những rung động mà tôi cảm thấy... Chúng rõ ràng rất nguy hiểm! Theo nhiều cách, chúng chứa đầy nguy hiểm... Nói cách khác, cậu ấy đã sử dụng những rung động này lên Angelica-san để làm chuyện này, chuyện kia......(Lại hồi tưởng)

Phù. Và sau một thời gian dài đấu tranh, nhiều trở ngại và đột phá, cuối cùng mọi người cũng làm xong sốt mayonnaise và bắt đầu ăn.

Trở nên hân hoan khi cho sốt mayonnaise vào bánh khoai tây và salad nấm. Chúng tôi đã chia sẻ một ít với Gái Áp Phích và cảm giác ngon miệng choáng ngợp khiến cô ấy thể hiện sự phấn khích của mình thông qua một điệu nhảy bí ẩn... Vỗ cánh à?

「 「 「 Ngon quá! Mayonnaise có ngon thế này không?!」」」 「Hương vị đậm đà và mịn màng tự nhiên?」 「Ừm, nó siêu ngon!」 「Đ-Đ-Đ-Đ-Đó là......」 「K-K-K-Không thể nào?!」 「 「KYAAAAaAaa!!」」」 「 G-Gần quá! Hay đúng hơn là nó quá chật chội! Chúng đang ép vào tui nè! Đừng ép tui nữa!!」

Một cơn điên loạn ập đến với sự xuất hiện của okonomiyaki! Cậu đã nghiên cứu nó suốt thời gian qua, có vẻ như cậu ấy không thể chọn được loại nước sốt phù hợp, nhưng sau đó bà chủ cửa hàng tạp hoá đã tìm thấy một loại nước sốt làm từ dưa chua muối. Không quá mạnh, không quá yếu, đơn giản chỉ là một loại nước sốt được làm từ rau muối. Dù vậy, chất lỏng màu nâu nhạt này có mùi vị tương tự như một loại nước sốt thông thường!

「 「 「Ngon quáーー(nước mắt lưng tròng)」」」 「 「Xúc hoài niệmーー(khóc lớn)」」」

Haruka-kun phàn nàn rằng cậu không thể tìm thấy katsuobushi hay aonori, nhưng nó có vị rất ngon. Mọi người đều phải thốt lên vì độ ngon của nó... Nó có thể hơi thiếu so với okonomiyaki mà mọi người đã ăn trên đường đi học về, nhưng nó chắc chắn rất ngon, bất kể ai có nói gì đi chăng nữa. [2] [3]

Dù sao thì... Chúng tôi vẫn hầu như không thể kiếm được trứng hay nước sốt nào, vậy mà Haruka-kun vẫn tìm kiếm xung quanh suốt thời gian qua, tìm kiếm chúng vì lợi ích của mọi người. Tất nhiên là nó sẽ rất ngon! Nước mắt của mọi người chính là minh chứng rõ nhất cho điều đó.

Các cô gái đang ôm má mình trong khi nức nở. Ngay cả những chàng trai đang lười biếng làm sốt mayonnaise cũng đang nuốt chửng okonomiyaki, trong khi đánh sốt mayonnaise một cách vội vàng... cũng trong nước mắt. Hương vị mà họ nghĩ rằng họ sẽ không bao giờ trải nghiệm lại chắc hẳn đã khiến họ hoài niệm.

Trong khi mọi người đều bỏ cuộc, vì đó có vẻ là điều hợp lý nhất nên làm, Haruka-kun lại không làm vậy mà tìm kiếm, còn những gì không tìm thấy thì cậu ấy nghiên cứu và sau đó đối xử với chúng tôi như thể không có gì. Chính vì thế mà ai cũng không thể cầm được những giọt nước mắt hạnh phúc.

Cảm ơn nhé.

Cuối cùng cũng bình tĩnh lại, chúng tôi tập trung ở sân sau để luyện tập Kiếm Rung trước khi đi ngủ.

「Wooow ~ . Những rung động này thật điên rồ, tớ có thể bị nghiện nó. Sự run rẩy lan khắp cơ thể tự nó đã điên rồi sao?! Đ-Đêm nay, có thể trở nên điên cuồng nhỉ?」



「Sự run rẩy này, những rung động này? Chúng đang tuôn ra? Eee, hay là tớ ra? Rốt cuộc là ai ra?!」

「Nó run rẩy dữ dội quá! Điều này là không tốt!! Hay đúng hơn là tớ sẽ trở nên vô dụng mất?!」

Eeehm......Đây là luyện tập cho Kiếm Rung phải không? Mọi người đều đang cầm vũ khí của mình, mọi thứ sẽ ổn thôi, nhưng cuộc nói chuyện nghe có vẻ không ổn chút nào?

「Kyaaah! Tệ quá!!!」 「Ừm, đây là phạm tội! Con quái vật rung động dày đặc màu đen này là gì vậy!!!」 「Chuyện này vượt quá giới hạn của tớ rồi! Tớ sẽ chết mất! Tớ không thể nữa! Không không không!!!」

Và tại sao các kiếm sĩ lại làm cho dùi cui rung lên?! Và cái màu đen và dày đó là sao!!? Và tại sao cậu lại chết vì điều đó? Đây không phải là huấn luyện để giết Golem sao? Hừmm, dường như mọi người đều bị ám ảnh bởi một tâm trạng kì lạ. Chuyện này xấu rồi đây! Dùi cui bị cấm kể từ bây giờ!!!

「Hửmm ~ ? Nó đang rung, nhưng nó quá yếu đối với Kiếm Rung?」 「Cái này giống... Kiếm Ngọ Nguậy hơn nhỉ?」 「「Có vẻ như nó tốt cho sức khỏe nhỉ?!」」」 「Tiêu diệt ngay lập tức là không thể. Có lẽ nó có thể cắt từ từ? Giống như... từng chút một?」 「 「 「Điều này quá đáng sợ! Cắt từ từ từng chút một? Cái thể loại kinh dị gì vậy!」」」

Ngay cả khi chúng tôi cố gắng một cách nghiêm túc thì cũng khá khó khăn. Không rõ nguyên nhân là do thiếu sức mạnh hay khả năng điều khiển ma thuật thành thạo, nhưng nó không đạt đến mức độ chấn động hủy diệt như Haruka-kun đã thể hiện. Hừmm, cậu sử dụng những rung động mạnh như vậy để làm gì... Không thể nào! Có phải cậu ấy đang sử dụng chúng để...?!

Luyện tập, rồi lại luyện tập. Ngày mai là buổi tập thực chiến nên tôi muốn chúng ta nắm rõ nó tối nay. Tiêu diệt kẻ thù trong một đòn tấn công có thể là không thể, nhưng sẽ tốt hơn nếu chúng ta có thể làm được điều đó trong một loạt đòn tấn công, vì vậy bây giờ hãy luyện tập.

「Aaaa ~ , các cậu đây ròy ~ . Mọi người đang làm gì ở một nơi như thế này zậy ~ ? Luyện tập ớ ~ ? Aaaa ~ , là 『Rung Thuật』 sao? 『Rung Thuật』 cảm giác thật tuyệt zời ~ , tớ gần như lạc mất chính mình ở đó zậy ~♥」

Tôi đang tự hỏi Lớp Phó B-san có thể ở đâu thì cô ấy đột nhiên xuất hiện với vẻ bơ phờ nhưng lại rất mãn nguyện? Cảm thấy tuyệt vời? Cô ấy đã làm gì với 『Rung Thuật』? Hở? Cô ấy đã làm chuyện đó à?

「 「 「Cậu đã làm gì với 『Rung Thuật』?! Ý cậu 『cảm giác thật tuyệt』 là sao hả!!!」」」

Tôi nghĩ rằng việc huấn luyện Kiếm Rung là không cần thiết đối với Lớp Phó B-san, người tiêu diệt kẻ thù bằng thứ mà cô ấy tuyên bố là quyền trượng, trông chẳng khác gì một chiếc búa... Nhưng liệu cô ấy có đang thực hiện một kiểu huấn luyện khác không?! Cô ấy dùng nó để làm gì?!! Ờm... Cô ấy thực sự là một cô gái dâm đãng sao? Chà, dù vậy tôi cũng có phần nào nghi ngờ điều đó...

「Eee ~ ? Tớ đã nhờ Haruka-kun thực hiện 『Rung Thuật』, rung toàn bộ cơ thể, thật tuyệt zời ~ . Tớ cảm thấy như mình sắp tan chảy. Nó thực sự tuyệt zời ~ . Nm, mọi người cũng nên thử đi ~ , cậu ấy thực sự rất giỏi, và cậu ấy cũng trông rất dễ thương, khi đỏ mặt cả người ~♥」

Và khi chúng tôi đến nói chuyện với cậu ấy, tôi thấy cậu ấy đang chơi đùa với bọn con trai trong phòng ăn, hay đúng hơn là bắt nạt Oda-kun và những người khác? Và 『ca ngợi』 nhóm của Kakizaki-kun là Vua Moka? Cậu ấy đang làm gì vậy? Dù sao thì chúng ta cũng đã bắt, bao vây rồi ép cậu ấy phải thú nhận bản thân đã làm gì và khi nào!

「Không, ý tui là, Lớp Phó B-san đã nói 『Vai của tớ cứng quá ớ ~ , Không giống như Lớp Phó A-san ~ 』, nên tui đã dạy cậu ấy 『Rung Thuật』 để xoa bóp, nhưng sau đó cậu ấy nói rằng thật khó để làm điều đó với chính mình, và nhờ tui...... Thế là tui rung á? Làm chúng rung chuyển? Đại loại vậy?」

Có vẻ như đó chỉ là một buổi mát xa. Nhưng có vẻ như đó là một buổi mát xa toàn thân. Có vẻ như cậu rung chuyển và khiến chúng rung chuyển. Tội lỗi. Có tội mà không nghi ngờ gì. Cảm thấy thật dễ chịu ~ á? Chắc chắn là có tội. Ngay cả khi chúng tôi tha thứ cho cậu ấy, Lớp Phó A-san cũng sẽ không. Vì vậy việc mắng mỏ là điều tất yếu. Mặc dù có vẻ như lý do khiến cô ấy tức giận có vẻ hơi khác một chút?

「Toàn bộ cơ thể? Tớ chỉ làm theo lời cậu ấy yêu cầu, 『Hãy làm ở đây』 hoặc 『Thấp hơn』 hoặc 『Mạnh hơn ~ 』 hoặc 『Aaa ~ nMm, Aaan ~ mmm ♥』 hoặc 『Aaa ~ Nnh, chỗ đó ~♥♥♥』? Ừm, tui không làm gì sai cả? Là những tên Moka đó vui mừng quá mức, nói rằng cậu ấy nghe có vẻ dâm đãng? Và những người đang chảy nước miếng trước những biểu cảm của cậu ấy là những tên Ota? Tui không làm gì cả? Và đó cũng không phải lỗi của tui khi chúng rung chuyển? Hiểu rồi chứ? Tớ chẳng làm gì sai cả?」

Họ đều là đồng phạm. Mọi người đều có tội. Giống như trong một chuyến tàu tốc hành Phương Đông méo mó nào đó, mỗi người trong số họ đều có tội. Bắt đầu mắng nào. Mặc dù một trong số họ từ chối nhận tội, giống như mọi khi, nhưng dù nhìn thế nào đi nữa, 『Aaa ~ nMm, Aaan ~ mmm ♥』 là có tội. Và chính xác thì cậu ấy đang làm gì mà phát ra âm thanh 『Aaa ~Nnh , chỗ đó~ ♥♥♥』?! Hở! Dưới xương bả vai sao? Dù sao thì cũng phải mắng mới được nhỉ?

Ngày 45 – Kết Thúc

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play