“Alpaca thường chỉ có trẻ con mới cưỡi thôi.” Lạc Thành Dã sờ cằm, bật cười nhìn Tô Vãn Vãn, “Nếu như cô đặc biệt thích thì cưỡi alpaca cũng được.”
Tô Vãn Vãn hậm hực nghĩ, ai muốn làm con nít, ai đặc biệt thích hả! Cô không nhìn alpaca nữa mà đưa mắt sang chú ngựa trắng, lúc này nó đang giao lưu với chú ngựa ô Lạc Thành Dã cưỡi, hai con ngựa chạm đầu vào nhau, miệng phát ra tiếng phì phò.
Không biết có phải do nghĩ nhiều không mà Tô Vãn Vãn cảm thấy hai con ngựa kia vừa kêu vừa nhìn cô bằng ánh mắt không được thiện chí cho lắm, đôi mắt to dưới hàng mi dày tràn ngập ý đồ xấu xa. Sau khi cân nhắc một hồi, Tô Vãn Vãn lùi một bước rồi nói: “Tôi cưỡi cừu vậy.”
Cô quay sang nhìn chú cừu bên cạnh mình, quả thật nó cao lớn hơn những con cừu khác trong đàn nhiều, nếu không chắc sẽ không chịu được sức nặng của một người trưởng thành là cô.
Lạc Thành Dã vỗ vỗ lông cừu mềm mại, nói: “Cô lên đi, nó ngoan lắm.”
Như đáp lại lời Lạc Thành Dã vừa nói, chú cừu lớn ngoan ngoãn kêu “be” một tiếng khiến Tô Vãn Vãn chết chìm trong sự dễ thương. Cô vươn tay xoa đầu nó, lông cừu mềm mại kinh khủng, “Đáng yêu quá, đúng là thiết hán nhu tình [1].”
[1] Thiết hán nhu tình “铁汉柔情”: Sự nhẹ nhàng dịu dàng của con người sắt đá.
Lạc Thành Dã sững người, lát sau mới nghẹn cười nói: “Đây là cừu mẹ.”
“…..” Con cừu to cao thế này mà lại là cừu mẹ á? Thất lễ thất lễ rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT