Trong một mức độ nào đó, Dương Tiêu là người cực kỳ hiểu rõ bản thân.
Trước kia ở studio, nếu không cần thiết thì chẳng ai dám chọc vào Dương Tiêu. Mà nếu thật sự cần thiết, bọn họ cũng phải ngó xem liệu có nhờ Tô Vãn Vãn chuyển lời hộ được không.
Tô Vãn Vãn chọc chiếc dĩa nhỏ vào miếng bánh gato, cất lời hỏi thăm: “Thầy, chuyện bên AP xử lý thế nào rồi ạ?”
“Hòa giải rồi. Dù sao cũng là khách hàng lâu năm, ít nhiều vẫn còn tình cảm.” Dương Tiêu nhấp một ngụm cà phê: “Nhưng bên Sang Mỹ vẫn cứ khăng khăng cho rằng năng lực chỉ đạo của tôi có vấn đề, yêu cầu đổi nhiếp ảnh gia khác.”
Dương Tiêu nhìn Tô Vãn Vãn: “Nếu studio của tôi rút lui, hẳn là họ sẽ lựa chọn studio của cô. Nhưng tôi không muốn nhìn đề án mọi người vất vả cả một thời gian dài đổ sông đổ bể hết, nên đã thương lượng giải pháp. Tôi rút lui, studio vẫn sẽ hợp tác với Sang Mỹ, dự án này sẽ do Tả Hà Lộ phụ trách.”
Ngược lại, Dương Tiêu nghĩ rất thoáng: “Dù sao tôi cũng muốn ra nước ngoài, nhân cơ hội này buông tay sớm hơn để qua bên đó thích nghi với cuộc sống mới.”
Ngữ điệu nhẹ nhõm như đã trút được gánh nặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play