Lạc Thành Dã quay người lại, thấy Tô Vãn Vãn đứng bên cửa sổ sát đất, làn gió nhẹ thổi bay vài sợi tóc đen nhánh của cô, ánh nắng ấm áp chiếu lên gò má trắng ngần, ánh sáng trắng rực rỡ tỏa ra từ người con gái như có khả năng mê hoặc lòng người.
“Thuê phòng này đi.” Lạc Thành Dã cảm thấy có lẽ không còn nơi nào thích hợp hơn căn phòng này.
Vì thế, Tô Vãn Vãn và Lạc Thành Dã trở thành hàng xóm của nhau. Sau khi nhận phòng, Lạc Thành Dã nhanh chóng chuyển vào, anh gửi tin nhắn cho Tô Vãn Vãn, mời cô sang ăn cơm.
Tô Vãn Vãn từ chối ngay không cần suy nghĩ: Không cần đâu, chuyện nhỏ thôi ấy mà.
Tô Vãn Vãn vốn không muốn tạo thêm gánh nặng kinh tế cho Lạc Thành Dã, nhưng khi bị từ chối, trong lòng Lạc Thành Dã hơi buồn, đúng lúc anh họ gửi tin nhắn đến, hỏi anh ở Thượng Hải như thế nào, có cần hỗ trợ gì không.
Lạc Thành Dã: Anh, hỏi anh chuyện này.
Anh họ Lạc Thành Dã: ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT