Vẻ mặt Cố Vân Khê có chút cổ quái:
“Là đứa nhỏ được Cố Như cứu.”
Tề Thiệu cười ha ha: “Quả nhiên lợi hại.”
Hai người nhìn nhau, trong mắt đều có hoài nghi.
Mà lúc này, Cố Như mặc váy trắng về tới Hải Thành, đứng trước cửa lớn nhà của anh em Cố gia, giơ tay lên gõ cửa. “Cốc cốc cốc.”
Cố Vân Thải ở trong phòng nghe tiếng gõ cửa, bước nhanh ra ngoài...
“Là em.”Cố Vân Thải vừa nhìn thấy Cố Như liền nhíu mày theo bản năng, trong lòng không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT