Trong bệnh viện, Cố Vân Khê trao đổi tình huống với cảnh sát, còn hỏi thương thế của Chu Ngọc Thành.
Sau khi nghe nói Chu Ngọc Thành ngã gãy một chân, ngã đến bị thương ở bộ phận khó nói kia, cô còn cố ý chạy tới phòng bệnh, để nói lời hỏi thăm chân thành tha thiết nhất với ông ta.
“Ông không cần lo lắng chân què, không có khả năng sinh sản hay không có chỗ đứng trong xã hội nữa, vì không lâu nữa đâu ông đã có thể được ăn cơm tù miễn phí rồi nha.”
Cô nhìn người đàn ông toàn thân bị quấn bột như xác ướp, mũi bầm mắt sưng, tâm tình vô cùng rất vui vẻ.
"Nếu như có thể xin được gia hạn, tôi hy vọng mức án có thể là một trăm năm đi, để ông cả đời đều có thể ăn ở miễn phí trong tù, ông thấy như vậy có tốt hay không?”
Ông ta đau chỗ nào thì cô sẽ đâm chỗ đó, như vậy mới vui vẻ.
Vui vẻ cái quỷ, Chu Ngọc Thành cả người đau đến nổi trận lôi đình, làm sao trên đời lại có thể có người đáng giận như vậy chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT