Nụ cười của Chu Ngọc Thành dần dần cứng ngắc, nói: "Ách, cô có thể lặp lại lần nữa không? Tôi nghe không rõ.”
Cố Vân Khê nói lại một lần nữa, trong sự tao nhã lộ ra vẻ rụt rè.
Chu Ngọc Thành rất xấu hổ: "Vậy... cô có thể dùng tiếng Trung nói không?”
Cố Vân Khê vô cùng kinh ngạc: "Ông nghe không hiểu tiếng Anh? Không phải ông tới từ Hồng Kông sao? Tiếng Anh ở đó rất phổ biến nha.”
Chu Ngọc Thành tuy cảm thấy Cố Vân Khê chỉ thuận miệng nói, không phải cố ý nhục nhã hắn, nhưng đáy lòng nổi lên một tia nhục nhã: "Tôi ..... hồi nhỏ đọc sách không nhiều lắm.”
Cố Vân Khê nhìn bộ dáng khó xử của hắn ta, khóe miệng hơi nhếch lên, đây tính là gì đâu, mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu.
"Điều đó thực sự quá tồi tệ. Tôi thường nói với gia đình mình rằng bằng cấp, mặc dù không đại diện cho phẩm chất của một người, nhưng nó có thể đại diện cho chỉ số IQ của một con người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT