"Tôi muốn sau khi ổn định sẽ đưa cả gia đình đến sống ở đây. Con trai tôi ở với tôi chịu khổ từ khi mới lọt lòng, giờ khó tìm được căn tốt như vậy. Cuối tuần tôi còn có thể đưa cháu nó đi khu vui chơi còn đưa được nó đi đọc sách nữa." Đôi mắt của một người sống sót đã đỏ hoe.
"Tôi cũng vậy, cha mẹ tôi cũng đã già, có cơ hội tốt như này nên muốn báo hiếu thật tốt cho hai ông bà. Đội trưởng, rất xin lỗi, tôi không thể trở về căn cứ với anh được rồi."
Mấy người cũng bày tỏ ý nghĩ như vậy, đội trưởng cũng cười nói: "Chỗ tốt như vậy, ai lại trở về căn cứ chịu khổ? Chúng ta mới ở cái căn cứ kia mấy tháng, mỗi ngày đều phải trả rất nhiều tinh hạch mà không thể cho người nhà một hoàn cảnh sinh sống thật tốt. Tôi cũng giống với mọi người, sắp tới sẽ đưa gia đình đến đây ở.”
Nói xong mấy người nhìn nhau cười.
Màn đêm dần buông xuống thì cũng là lúc Thành phố Hy Vọng dần chìm vào giấc ngủ say.
Khi Miêu Tuệ Tuệ tỉnh dậy, trời đã sáng rồi, rửa mặt xong thì cô nhận được nhắc nhở của hệ thống rằng trấn nhỏ Hy Vọng đã cải tạo xong hoàn toàn, bây giờ sẽ đổi tên là Thành phố Hy Vọng.
Thành phố Hy Vọng nghe có vẻ khí thế hơn nên Miêu Tuệ Tuệ rất hài lòng với cái tên này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play