Mong chờ nhận được câu phủ định, hoặc là một khuôn mặt kinh ngạc hỏi cô vì sao lại hỏi vấn đề buồn cười này, nhưng đều không có. Câu trả lời của anh đã nói rõ tất cả.
Cô thật sự là vợ anh, hay người đàn ông xa lạ này chính là chồng cô, cô còn có con với anh nữa.
“Em… em nhớ ra gì sao?” Sắc mặt anh đông cứng, giọng nói trở nên căng thẳng.
Bộ dạng lo lắng này đáng lẽ ra không nên xuất hiện trên người anh. Anh hẳn phải là người bình tĩnh vì đã rèn luyện bản thân trước hết thảy phong ba bão táp.
Thế nhưng, thật kỳ lạ, anh với chị đang sợ cô nhớ ra điều gì sao?
Lâm Thanh Thanh nhắm mắt, lắc đầu: “Chỉ là một đoạn ngắn. Tôi ngồi trong một căn phòng uống rượu, trên ngón tay kẹp một điếu thuốc, Tiểu Uyên chạy đến, tôi muốn đẩy bé ra, tàn thuốc rơi xuống làm bỏng tay bé, tôi nghe thấy bé gọi mình là mẹ. Chỉ có một đoạn ngắn như vậy thôi.”
Anh không nói gì, trong xe rơi vào trạng thái trầm mặc.
“Tôi thấy rất lạ, nếu tôi là mẹ Tiểu Uyên, vậy vì sao bé còn giả vờ không biết tôi?” Cô ngẩng đầu nhìn anh: “Còn có, Dịch tiên sinh, vì sao anh cũng phải giả vờ không biết tôi?”
Anh cười nhẹ một tiếng, nụ cười nhạt nhẽo, nhạt đến mức khiến người khác không nhận ra: “Không cần thiết.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT