Không biết qua bao lâu, Dịch Trạch Duyên nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, mút vào một chút, còn tham lam chưa đủ.
“Ba, vì sao lại che mắt con?” Cục bột nhỏ hỏi.
Dịch Trạch Duyên lấy tay ra, cục bột nhỏ hoa mắt nhìn anh, liền thấy ba cười với mẹ, mà mặt mẹ ửng hồng, cũng mơ màng nhìn ba giống như bé.
Người đàn ông này… con trai còn ở bên cạnh, anh làm gì vậy chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT