Khi Nhiên Hi Hoa vừa bước đến phòng bếp thì đã ngửi thấy 1 mùi rất thơm. Cô đi vào thì thấy Từ Thiên Kỳ đeo 1 cái tạp dề rồi đứng nấu đồ ăn.
Kình Phong Hạo thì đứng 1 bén lén lút tỏ vẻ không hài lòng.
- Hứ! Biết nấu ăn thì có gì giỏi? Chỉ là cậu Từ Thiên Kỳ biết làm việc nhà, biết nấu ăn và cuối cùng chỉ làm giám đốc thôi mà? Có gì đâu ghê gớm chứ?
- Đúng! Từ Thiên Kỳ không có gì ghê gớm cả, chỉ là làm giám đốc của anh thôi mà.
Hoa Mạn Nhu đang uống nước ở gần đó nghe Kình Phong Hạo nói như vậy thì lên tiếng.
- Nè, em theo phe giám đốc à?
- Theo hay không anh còn không biết? Tôi lên sắp xếp đồ đây.
Nói rồi Hoa Mạn Nhu bỏ lên, Nhiên Hi Hoa đứng từ nãy đến giờ quan sát Từ Thiên Kỳ thì có vẻ như Từ Thiên Kỳ biết nấu ăn thật.
- Thiên Kỳ?
- Ủa Hi Hoa? Xuống khi nào thế?
- Mới xuống thôi, anh biết nấu ăn à?
- À biết 1 chút thôi, dù gì cũng ở 1 mình. Nên mấy cái này tôi có tìm hiểu sơ qua 1 chút.
- Vậy sao? Cũng được đó chứ. Đúng là không hổ danh giám đốc.
- Chỉ biết 1 chút thôi, không có gì lớn lao đâu.
- Vậy anh có cần tôi phụ cái gì không?
- A không cần đâu, có thể gọi Kình Phong Hạo giúp tôi được không?
- A được.
Nói rồi Nhiên Hi Hoa chạy ra gọi Kình Phong Hạo vào.
- Anh Phong Hạo, Thiên Kỳ gọi anh kìa.
- Aizz đã không ưa rồi.
- Nè, sao hôm nay anh dám tỏ ra chán ghét Thiên Kỳ ra mặt vậy?
- Thì… aizz đáng ghét. Hoa Mạn Nhu cái gì cũng tâm sự với tên Thiên Kỳ đó. Không thích chút nào.
Kình Phong Hạo nói rồi đi vào trong bếp. Còn Nhiên Hi Hoa thì khó hiểu, mà nghĩ.
- ( 3 người này bị sao vậy ta?)
Nghĩ ngơi xong rồi cô cũng đi lên đấm bóp vai cho Nhiên Hi Tuấn. Khoảng chừng 15 phút sau thì đồ ăn đã được Kình Phong Hạo Và Từ Thiên Kỳ dọn ra, trang trí 1 cách đẹp mắt.
- Được rồi, mọi người xuống ăn cơm thôi.
Kình Phong Hạo gọi lớn, sau đó thì mọi người cũng tập trung.
Nhiên Hi Tuấn cũng ngồi vào bàn, ông gắp món thịt lên mà nếm thử.
- Ừm, Phong Hạo cháu học nấu ăn từ khi nào thế? Món thịt kho này ngon đấy.
Kình Phong Hạo nghe vậy thì liền trả lời.
- À dạ, món thịt này là do Thiên Kỳ làm à.
Nhiên Hi Tuấn nghe đến tên Từ Thiên Kỳ liền gắp miếng thịt lên nếm lại 1 lần nữa.
- Lúc nãy chưa ăn gì, nên miệng có hơi nhạt. Ta thử lại thì thấy thịt có vẻ mặn rồi. Chả ngon nữa.
Sau đó Nhiên Hi Tuấn gắp đến món đậu đũa xào.
- Được, đậu đũa xào rất vừa, không mặn cũng không lạt.
Rồi Kình Phong Hạo lại lên tiếng.
- Món đó cũng do Thiên Kỳ nấu ạ.
Ông lại thử đến món canh, định khen rồi ông ngước lên nhìn Kình Phong Hạo. Phong Hạo hiểu ý liền gật đầu rồi đáp.
- Vâng, của Thiên Kỳ nấu luôn ạ.
Ông không biết nói gì thêm, không ăn thì đói mà ăn thì kì. Nhiên Hi Tuấn quay qua thì thấy Nhiên Hi Hoa và Hoa Mạn Nhu vẫn ăn ngon lành.
- Thiên Kỳ, cho tôi 1 bát nữa.
Nhiên Hi Hoa vừa nói vừa đưa bát cho Thiên Kỳ.
- Ăn từ từ thôi còn bên trong rất nhiều.
Khoé môi Nhiên Hi Tuấn hơi giật giật, cô cảm giác được là cha đang nhìn mình nên quay qua nhìn ông.
- Ăn đi cha, ngon lắm đó.
Nói rồi cô mới khựng lại vài giây rồi nghĩ.
- ( Khoan! Có khi nào anh ta bỏ thuốc gì vô đây không ta?)
Rồi cô ngước lên thấy anh đang ăn thì mới yên tâm ăn trước.
- ( Chắc không sao đâu ha! Anh ta vẫn ăn bình thường mà. Kệ đi!)
Rồi cô ăn tiếp, vừa ăn vừa gắp đồ cho vào chén Nhiên Hi Tuấn.
- Cha mó này rất ngon đó! Đây này nữa.
Còn 1 bên Kình Phong Hạo gắp đồ ăn cho Hoa Mạn Nhu, Nhiên Hi Hoa thì khỏi lo. Cô tự gắp đủ no bụng. Chỉ còn 1 mình Từ Thiên Kỳ ngồi cô đơn 1 mình.
- Huhu tôi khổ quá mà T_T ai đó hãy quan tâm tôi đi.
Từ Thiên Kỳ đang khóc thầm trong lòng thì bỗng có 1 miếng thịt được gắp bỏ vào chén của anh.
- Cậu cũng ăn đi. Dù gì cũng cậu nấu mà.
Nhiên Hi Tuấn bình thường đúng là có không ưa Từ Thiên Kỳ, nhưng dù gì anh cũng đã làm hết mọi việc nhà, rồi còn nấu ăn. Ông không thể đối xử với anh tệ được.
- Cháu cảm ơn ạ.
Ăn xong thì mọi người cùng nhau dọn dẹp, Nhiên Hi Hoa tranh phần rửa chén cùng cha. Cuối cùng còn cô và Từ Thiên Kỳ trong bếp.
Hoa Mạn Nhu và Kình Phong Hạo đã đi mua thêm trái cây về để gọt. Lúc này cô đang rửa thì anh ở phía sau vòng lên rồi giành lấy chén trong tay cô.
- Cô qua kia đứng đi, tôi rửa cho.
- Không sao mà, dù gì anh cũng nấu đồ ăn rồi. Để tôi rửa cho.
- Tôi rửa cũng được mà.
- Vậy anh rửa xà bông tôi rửa nước lại nhé?
- Vậy cũng được.
Rồi 2 người cùng nhau rửa, Nhiên Hi Tuấn đằng sau quan sát hết tất cả. Mặc dù Từ Thiên Kỳ vẫn chưa có hành động gì là kì lạ đối với Nhiên Hi Hoa.
Nhưng ông vẫn luôn phải cảnh giác với Từ Thiên Kỳ.
- ( Chỉ cần cái vòng bên cạnh thì Hi Hoa sẽ không sao. Có lẽ ta phải dạy thêm 1 chút ma pháp cho con bé rồi)
Nghĩ rồi ông quay bỏ đi lên phòng khách.
* XIN NHẮC LẠI: () này là suy nghĩ nha mọi người! Hehe!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT