Chương 7: Không ngon bằng sủi cảo.
Quán Trì Viễn Sơn dẫn Chung Độ đến là của một người anh có tuổi, xem như bạn vong niên.
Thường thường họ đều tụ tập ăn uống ở đây, phần vì quán đẹp, menu đặc sắc, quan trọng hơn là thỉnh thoảng gặp được ông anh đã quá chén.
Ông anh thích ngồi trong sân hát hò, không bàn đến kỹ thuật thì cũng hay ho lắm.
Đó là một quán cơm nhỏ trong hẻm. Đi vào cửa chính là khoảnh sân rộng rãi có xích đu và bàn đá của ông anh, quanh sân trồng vài loại cây hoa đã bị mưa tuyết dập gần hết.
Phong cách bài trí trong sân rất tùy tiện, khoác vẻ nhàn nhã buông thả mà cũng có phần rời rạc.
Trì Viễn Sơn chỉ vào cái bể kính to giới thiệu với Chung Độ: “Đây là bồn cảnh thủy tinh đấy. Chỗ chúng tôi ở mùa đông lạnh, tôm cá rúc hết vào trong, mùa hè trong bể có cá có tôm với cây bèo thì đẹp cực.”
Trì Viễn Sơn còn chưa dứt câu, ông anh vừa đi đâu về vỗ bốp lên vai y, to giọng chào hỏi: “Ây! Sao hôm nay thằng nhóc chú lại lượn qua đây? Đầu xuân qua làm lại cho anh cái bể này xem nào. Anh phá tung lên, ba cái này vào tay chú mới ra hồn.”
“Vâng vâng vâng, anh vỗ nhẹ thôi, tay chân lèo khoèo như em sao mà chịu nổi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT