Ngoại truyện 3: Quy luật hấp dẫn của mùi hương (Bạch Kinh Nguyên x Lâm Thu Huyền).
Dã thú nơi rừng già tìm kiếm con mồi dựa vào dấu vết chúng để lại, hoặc nhờ khứu giác nhạy bén của chúng. Và chung quy, không thể trông cậy vào ông trời tặng ban vận may cho.
Mấy năm qua Bạch Kinh Nguyên tìm kiếm con mồi nhờ khứu giác. Anh ta không cần tiếp cận quá gần. Chỉ cần ở khoảng cách vài bước chân, nhấm nháp rượu và quan sát, nếu đối tượng là con mồi có thể xuống tay, vậy cái vẻ văn nhã bại hoại chỉ chốc lát sau đã tìm đến.
Khi ấy anh ta sẽ tiến về trước, quan sát con mồi từ đầu đến chân, không cần lên tiếng mà búng tay gọi một ly rượu ghé đến trước mắt đối tượng là xong. Ly rượu được nhận lấy rót vào cổ họng, khóe môi ướt thoáng nhếch, đêm nay sẽ là đêm hoang đường và cô độc.
Rượu là một thứ ngôn ngữ thuật lại mọi thứ xuất hiện trong điểm nhìn. Đối tượng mặc trang phục gì, đeo hồng hồ gì, dùng nước hoa gì, kiểu tóc thế nào, tư thể ngồi căng thẳng hay thoải mái, ánh mắt chòng ghẹo hay lửng lơ. Để rồi sau khi cái nhìn ấy qua đi, tệp thông tin hoàn chỉnh được tập hợp, anh ta sẽ biết mình nên chọn món rượu nào.
Bạch Kinh Nguyên luôn luôn chọn được một thức rượu thích hợp nhất cho người xa lạ chỉ trong điểm nhìn này. Một ly rượu mạnh hay rượu ngọt tươi mát, anh ta chưa bao giờ thất thủ.
Vào ngày gặp được Lâm Thu Huyền anh ta có nhiệm vụ, càng không nghĩ đến chuyện tìm kiếm con mồi trong bữa ăn tối ấy. Bao năm qua anh ta đã vạch ra vòng ranh giới cho bản thân, mà ở đó đại đa số thời điểm anh ta sẽ nằm gọn trong vùng tuân thủ, thỉnh thoáng mới mở cửa buông thả bản thân phóng túng. Nhưng trời vừa sáng, anh ta sẽ lại trở về bộ dạng thầy Bạch lão luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT