Chương 47: Anh ơi, tặng anh một tuổi thơ.
Hôm ấy nhân dịp Chung Độ rảnh rỗi, Trì Viễn Sơn gọi anh vào phòng chiếu phim nhỏ ở công ty. Bí hiểm lắm, cũng chẳng nói sẽ làm gì, bước vào bảo anh tìm chỗ ngồi, còn mình đặt máy tính lên bàn bên cạnh.
Chung Độ từng vô số lần ngâm mình trong phòng chiếu này, tua đi tua lại những cảnh phim, theo dõi bản cắt thô, hướng dẫn đạo diễn mới vào nghề… Hôm nay là lần đầu tiên anh ngồi tại nơi đây nhưng không biết tiếp theo màn hình lớn sẽ chiếu những gì. Thật ra từ lâu anh đã đoán được Trì Viễn Sơn đang làm gì đó, nhưng đoán thì đoán vậy, bây giờ thật sự ngồi đây lòng không chỉ chờ mong mà còn có chút xíu căng thẳng đến khó hiểu.
Vài phút sau, Trì Viễn Sơn chỉnh thiết bị xong xuôi, tắt đèn ấn mở video, ngồi xuống cạnh bên Chung Độ nói với anh: “Anh ơi, tặng anh một tuổi thơ.”
Tiếng nhạc vang lên, một ca khúc thiếu nhi mà ai cũng biết: “Chú én nhỏ, mặc áo hoa…“, trên màn chiếu xuất hiện dòng chữ Trì Viễn Sơn vừa nói, hầm hố chiếm cả nửa mà hình, theo kiểu ngang ngược ồn ào hết nói.
Chung Độ đã quen với những cảnh phim hoành tráng lại tức khắc bị kích thích thị giác lẫn thính giác tác động, há miệng sửng sốt hồi lâu không bật ra được âm tiết nào. Anh không ngờ Trì Viễn Sơn lại làm phim hoạt hình.
Thực tế thì bộ phim hoạt hình rất thô sơ với nét vẽ đơn giản nhất. Trên màn chiếu xuất hiện hai đứa trẻ, một đứa mặc áo đen, một đứa mặc áo trắng, đeo cặp sách tay nắm tay ngồi trong công viên nhìn kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play