Chương 36: Ngày ngày ngóng trông tuyết giăng đầy trời.
Đêm nay Trì Viễn Sơn không ngủ được, Chung Độ đã ngủ rồi mà y vẫn tỉnh như sáo, mượn ánh đèn ngủ yếu ớt lần từng nét một người bên gối.
Gương mặt thường ngày ôn hòa mà chói mắt. Đôi môi mỏng mím khẽ, mi tâm chau chặt, lông mi thật dài thành đường cong đẹp đẽ cho đôi mắt. Cái cổ thuôn dài thanh nhã, nối liền với xương quai xanh vừa bị Trì Viễn Sơn gặm cho một cái, bây giờ vẫn còn đỏ đây này.
Cơ bắp cánh tay như gò núi nhấp nhô những ngày mưa dầm dề, mờ ảo, mê hoặc lòng người. Cổ tay anh đặt trên tấm chăn màu trắng bên hông, ngón tay dài thon thả khép lại, đèn ngủ hắt lên, dát trên anh chất thẩm mỹ cao quý đặc trưng của tranh sơn dầu cổ.
Trì Viễn Sơn tỉ mỉ ngắm Chung Độ mãi, khẽ khàng vén sợi tóc lòa xòa trên trán anh, hạ giọng: “Mơ đẹp.”
Sáng hôm sau vừa thức dậy Chung Độ lên thẳng chuyến bay về Thành Bắc, không đánh thức Trì Viễn Sơn còn ngủ say.
Lúc Trì Viễn Sơn dậy mặt trời đã lên cao. Phòng không còn ai, trên bàn trà có một bó hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT