Phong Dịch cử động rất nhẹ nhưng Giang Kiều vốn không ngủ sâu, rất nhanh đã tỉnh giấc. Cô vừa mở mắt, vẻ buồn ngủ trên mặt còn chưa tản đi, cô mờ mịt hỏi một câu, “Sao vậy?”
Anh lắc đầu, vốn định nói không sao, nhưng nghĩ lại một chút, quyết định nói thật, “Anh vừa mới mơ một giấc mơ.”
Giang Kiều tỉnh táo hơn chút, “Anh mơ thấy cái gì?”
Phong Dịch im lặng vài giây. Ánh trăng ngoài cửa sổ lọt vào trong phòng, chiếu sáng khuôn mặt anh.
“Có thể em không biết năm đó Tô Dịch xuất hiện trong một đêm mưa.” Giọng của anh cực kỳ bình tĩnh, “Nhưng chuyện kỳ lạ là cả anh và Tô Dịch đều không nhớ lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“À đúng rồi, mẹ của anh họ Tô.” Phong Dịch hiểu rằng sự xuất hiện của Tô Dịch có quan hệ mật thiết tới mẹ anh.
“Trước đây anh cũng chậm rãi nhớ lại chuyện lúc đó.” Phong Dịch nói, “Nhưng thường là mơ thấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play