Ngoài cửa sổ chợt vang lên tiếng sấm, tiếng sấm ngày càng gần hơn, cuồn cuộn cuốn đến, vang vọng cả bầu trời đêm. Mưa rơi mỗi lúc một nặng hạt hơn, nước mưa ào xuống. Bọn họ bịt kín miệng người đó để người đó không phát ra bất kỳ âm thanh nào, trong không gian yên tĩnh, sự căng thẳng như kéo dài thêm. Người đứng bên cạnh hờ hững nhìn, không có động thái nào, mặc cho người đó bị bắt đi. Phong Dịch im lặng nhìn, bàn tay nắm chặt làm móng tay bấm vào sâu trong da thịt, đau đớn mơ hồ truyền đến.
Bọn họ mở cửa làm không khí tràn vào, sau đó thì đóng cửa lại. Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên, người bị bắt đã không còn ở đây, hình như là bị vứt lên một chiếc xe.
Căn phòng lại trở lại yên tĩnh vốn có, cái yên tĩnh này cũng là một sự vắng lặng đáng sợ, cực kỳ đáng sợ.
Đáy lòng Phong Dịch lại càng thêm bất an, không thể đoán được nguy hiểm trong bóng tối này, phảng phất như mọi thứ đều im lặng tiến gần đến anh. Có vài người đã rời khỏi phòng, một người trong đó chậm rãi xoay người hướng mắt nhìn chiếc tủ, anh ta đi về phía trước mấy bước, thẳng tắp nhìn vào cửa tủ.
Cách tia sáng trầm tối, Phong Dịch đối mặt với người đó.
Lúc này, trên bầu trời đêm có vài tia chớp lóe sáng. Bầu trời như bị xé toạc ra, ánh sáng lạnh lùng chiếu vào khuôn mặt người này. Ánh mắt Phong Dịch căng thẳng, người nọ là Liêu Thâm.
Ngày thường Liêu Thâm đối xử với mọi người đều ôn hòa, khi nói chuyện với người khác thường mang theo nụ cười, nhưng hiện tại khuôn mặt hắn không có chút thay đổi, đáy mắt lạnh băng, ẩn sâu trong đó là bóng tối dày đặc, nhìn qua cực kỳ xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT