Giọng nói của Ngô Đại Sơn vẫn bình tĩnh như trước “Sự việc đã qua lâu như vậy, cậu không nên vướng mắc mãi, suy nghĩ tích cực một chút. Có một số việc nếu cứ giấu trong lòng sẽ gây bất lợi cho việc khôi phục của cậu, thậm chí có thể làm bệnh tình nặng hơn. Ảo giác lúc nhỏ có thể chữa khỏi, tôi sẽ giúp cậu chữa trị.”
Phong Dịch không trả lời, một lúc lâu sau anh mới gật đầu. Ngô Đại Sơn xem xong băng ghi hình, thần sắc của ông vẫn bình tĩnh, đáy mắt không có một tia dao động. Lát sau, Ngô Đại Sơn tắt video, hình ảnh cũng theo đó biến mất. Ông tắt máy tính, cầm điện thoại gọi vào một số di động. Mấy giây sau, đầu bên kia nhận cuộc gọi, Ngô Đại Sơn mở miệng nói trước “Là tôi.”
Đầu bên kia truyền đến một giọng nói “Chuyện gì?”
“Một nhân cách khác của Phong Dịch … đã thức tỉnh. Hơn nữa hắn có dấu hiệu phục hồi trí nhớ.”
Liêu Thâm trầm mặc vài giây, ánh mắt u ám thêm vài phần “Chuyện xảy ra từ khi nào?”
Ngô Đại Sơn đáp “Từ sau tiệc từ thiện hôm đó, cậu ta có tới tìm tôi, còn nói cậu ta cảm thấy có gì đó không đúng.”
“Hắn không nói rõ là gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play