Giang Kiều theo Phong Dịch xuống tầng, đi khỏi cầu thang trắng sạch sẽ bệnh viện. Họ ngồi vào trong xe, Phong Dịch không khởi động xe.
Dưới ánh nắng mặt trời không mấy chói chang, Phong Dịch quay đầu, nhìn Giang Kiều, Ánh mắt anh nhìn thẳng vào mắt cô, là muốn nhìn rõ ràng tâm tư của cô. Phong Dịch chắc chắn tối qua Tô Dịch đã từng xuất hiện, mà cuộc gặp mặt của Tô Dịch và Giang Kiều, anh lại nhớ không nổi. Giang Kiều biết được bao nhiêu? Có phải cô lại biết thêm bí mật của anh không?
“Tối hôm qua ở buổi tụ họp…”
Giang Kiều ngắt lời Phong Dịch: “Mỗi một câu tôi nói, đều là thật lòng.”
Phong Dịch ngẩn ra, ánh mắt của Giang Kiều rất nghiêm túc, giống như tối hôm qua vậy. Ánh mắt anh hạ xuống, lướt qua môi Giang Kiều.
Đuôi mắt Giang Kiều khẽ chớp, đúng lúc mím mím môi, để mặc cho anh nhìn.
Ánh mắt Phong Dịch tiếp tục trượt xuống, đến khi dừng lại ở trên áo bệnh nhân hơi rộng của Giang Kiều. Hai cúc áo đã mở, làn da non mịn trắng nõn , dưới sự chiếu sáng của ánh mặt trời, tựa như đang phát sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT