Khương Đồng biết Tư Thiết hẳn không phải người bình thường, không liên lạc lại liền cho anh ta cũng là thử một chút. Tư Thiết chỉ cần một buổi sáng đã tìm được hành tung của cậu cho thấy năng lực và quyền lực của anh ta cao hơn cậu nghĩ. Đi cùng với Tư Thiết đến một nhà hàng khá lớn, Khương Đồng cũng không khách sáo mà gọi rất nhiều món ăn, vì dù sao cũng khá là đói. Nhìn chàng trai vẫn khỏe mạnh trước mặt, sự lo lắng của Tư Thiết cũng giảm bớt. Sau nhiều tháng mất liên hệ, không ngờ cậu ấy vẫn còn sống và đã đến Olad. Tư Thiết cũng không vội hỏi về máu của Ligan, anh quan tâm đến vị pháp sư trẻ này hơn.
“Hôm đó ở thị trấn xuất hiện rất nhiều địa chấn từ rừng Bolia, tôi đã chạy đến tìm cậu nhưng chỉ thấy được nhiều vết máu cùng vết tích chiến đấu, hôm đó cậu hẳn bị thương rất nặng, cậu đã đi đâu?”
“Tôi được một pháp sư khác cứu, vết thương khá nặng nên tôi cũng mất một khoảng thời gian mới có thể lành lại và đến Olad” – Khương Đồng trả lời
“Thật may vì cậu không sao cả!”
“Tinh linh hệ Lôi trước đó anh đã nói, nó hiện còn ổn không?” – Khương Đồng vào chủ đề chính
Tư Thiết lắc đầu. Osha yếu đến mức hiện tại duy trì hình dạng ấu niên cũng khó khăn. Hoàng tộc biết không nên để lộ tin tức tìm máu Ligan ra ngoài, nhưng càng giấu giếm, Osha càng gặp nguy hiểm. Các gia tộc bên ngoài cũng đang ngày càng có nhiều yêu sách đe dọa đến vị trí của hoàng tộc tại liên bang, nếu không phải hoàng gia đang giữ một trong 5 mảng Ngọc Lưu Ly, e là đã sớm không còn chỗ đứng.
“Nó là tinh linh của anh hở?” – Khương Đồng không tránh né
“Không giấu cậu, tinh linh cần cứu là của cha tôi. Thân phận của tôi có chút đặc biệt, sau này có cơ hội tôi sẽ giải thích rõ với cậu. Tuy nhiên tôi có thể đảm bảo, tôi chắc chắn có thể giúp cậu vào học viện pháp thuật” – Tư Thiết khẳng định chắc nịch. Anh không tiện giải thích thân phận Hoàng tử của mình, cũng không muốn cậu nghi kị mình.
“Tôi có thể gặp tinh linh ấy không?” - Dù Khương Đồng cũng khá tin vào lời của Tư Thiết nhưng cậu cần xác nhận lại một chút tình trạng của tinh linh đó
“Tôi sẽ cố gắng sắp xếp!” – Tư Thiết đắn đo một lát rồi đồng ý, anh sẽ thuyết phục cha mình.
Không phải vô cớ khi Tư Thiết đồng ý yêu cầu của Khương Đồng. Khi đấu cùng Chu Trình, anh đã thấy rõ tinh linh hỏa hệ lúc đó rất tin tưởng cậu, chú thuật cậu sử dụng kí khế ước cũng khác so với câu chú được sử dụng hiện tại. Hiện cậu vẫn còn sống sau cuộc chiến với Ligan và cậu còn là người của tinh cầu Bolia, Tư Thiết muốn đặt cược vào giả thiết Khương Đồng thật sự có máu của Ligan và có thể cứu Osha. Anh hẹn 3 ngày sau sẽ đón Khương Đồng đến dinh thự của gia tộc mình.
Khương Đồng đồng ý, trước khi rời đi, cậu cho Tư Thiết một quả cầu hình giọt nước, nho nhỏ nằm gòn trong lòng bàn tay, trong suốt như pha lê rất đẹp. Khương Đồng chỉ bảo anh mang về cho tinh linh, nó sẽ rất thích. Cậu không muốn giải thích nhiều, chỉ đứng dậy rời khỏi. Trước khi đến Olad, cậu đã nói với Alivera về tinh linh thuần chủng hệ Lôi cần cứu chữa, cô ấy đã cho cậu quả cầu này. Đây hẳn là thứ tốt.
Tư Thiết chưa từng nhìn thấy loại quả này trước đây, nhưng anh cảm nhận được dao động năng lượng từ quả cầu này. Nó không có tính công kích nào, anh cũng tin Khương Đồng sẽ không làm hại tinh linh. Từ biệt Khương Đồng, anh hẹn 3 ngày sau sẽ đến đón cậu, trước lúc đó, anh cần sắp xếp và trao đổi với phụ hoàng của mình – Hoàng đế Osha Mã Tư Lạc.
Tư Thiết quay lại hoàng cung gặp phụ hoàng mình. Đi qua nhiều kiến trúc nguy nga mà hiện đại đến nơi ở của hoàng đế. Phụ hoàng anh lúc này đang nhìn Osha hình dạng ấu niên với vẻ mặt trầm ngâm mà âu lo. Sau khi vị hoàng đế đầu tiên mất, gia tộc Osha trở thành người lãnh đạo tiếp theo của Liên Bang, trải qua vài trăm năm, gia tộc họ cũng dần suy yếu. Một trong những nguyên nhân năm đó phụ hoàng của anh phạm sai lầm với nguyên soái Khương Nhân, chính vì tìm cách duy trì sức mạnh của Osha. Nhưng hiện tại, họ không chỉ mất đi vị tướng trung thành của mình, mà tinh linh đứng đầu nguyên tố lôi Osha cũng đang dần đi đến cái chết. Nếu trong một tháng tiếp theo, họ không có máu của Ligan, e rằng phải mang Osha trở về Bolia kết thúc sinh mạng của cậu ấy như nguyện vọng ban đầu của các tinh linh.
Chính vì vậy, Tư Thiết bằng lòng tin tưởng chàng trai bí ẩn ở Bolia, chỉ cần có một tia hy vọng, anh cùng hoàng tộc sẽ không từ bỏ. Không phải chỉ vì lợi ích của gia tộc, mà còn vì những thế lực bên ngoài như hổ rình mồi chờ gia tộc Osha Mã Tư rơi xuống đài. Liên Bang sẽ một lần nữa rơi vào chiến loạn. Là hoàng tử cũng như người kế nhiệm tương lai, anh tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra. Tư Thiết bước đến gần hoàng đế, cuối chào theo nghi lễ, rồi lên tiếng.
“Phụ hoàng, người nên đi nghỉ ngơi rồi, Osha, hãy để con coi sóc tiếp ạ”
“Có tin tức về máu của Ligan rồi sao?” – Gương mặt uy nghiêm quay lại nhìn Tư Thiết, dù là một pháp sư, hoàng đế Mã Tư Lạc cũng không thể tránh khỏi vết tích của thời gian.
“Có rồi ạ. Nhưng mà người đó muốn thấy Osha” – Tư Thiết thẳng thắng
“Có đáng tin không?” – Mã Tư Lạc không phải không tin con trai mình. Hơn ai hết ông càng tin tưởng con trai mình hơn. Ông chỉ sợ những tin tức giả bên ngoài đang cố ý vô tình tìm ra điểm yếu của họ thôi.
“Tuy rằng không có bằng chứng nào cho thấy cậu ấy đang giữ máu của Ligan, nhưng cậu ấy khá đặc biệt. Con cảm thấy có thể tin cậu ấy được ạ, mong cha sẽ cho phép con đưa Osha đến gặp cậu ấy” – Tư Thiết xưng cha thay vì phụ hoàng cho thấy lời khẩn cầu này của anh là vô cùng thận trọng và tha thiết.
“Đưa cậu ta đến Lôi Tháp” – vị hoàng đế suy nghĩ rồi trả lời
Lôi Tháp là nơi có nhiều mạch nguyên tố Lôi nhất ở ngọn núi phía sau học viện pháp thuật. Hoàng tộc thường dùng nơi này để con cháu rèn luyện. Nơi này cũng là một phần sức mạnh của Osha. Tư Thiết đồng ý, sau đó anh đưa cho phụ hoàng của mình quả cầu pha lê mà Khương Đồng đã đưa cho anh.
“Đây là cậu ấy đưa cho con, cậu ấy nói nó có tác dụng với tinh linh. Con đã kiểm tra quả cầu này, hoàn toàn không có nguyên tố nào gây hại ạ”
Mã Tư Lạc cũng khá tò mò liệu quả cầu pha lê đơn giản này có thể giúp gì được cho Osha. Ông cầm trên tay, xem xét lại lần nữa. Nhưng Osha gần như đã cảm ứng được điều gì, cậu mở mắt, nhìn chăm chăm vào quả cầu trên tay ông, mở miệng
“Đưa tôi”