Các học sinh đang bàn tán xôn xao, hiệu trưởng Phùng liền gọi các lãnh đạo của các viện trong trường lại.
Trước mặt mọi người, ông ta mắng lãnh đạo của viện công khống một trận. Trường cao đẳng vốn đã không có tình hình tốt, là hiệu trưởng, ông ta luôn cố gắng tìm thêm cơ hội việc làm cho sinh viên, không muốn họ thất nghiệp sau khi tốt nghiệp. Xí nghiệp lớn nằm ngay trước mắt, so với việc phải đi làm xa hàng ngàn dặm, thời gian và điều kiện làm việc tốt hơn rất nhiều.
Lãnh đạo viện công khống bị mắng, trở về liền mắng tiếp các trợ giảng. Trưa hôm đó, thông báo có khách quan trọng đến thăm đã được truyền đi, các viện khác không xảy ra chuyện gì, thậm chí viện ô tô còn có thành tích tốt, chỉ có viện công khống thì suýt nữa làm mất cơ hội tốt.
Trợ giảng cảm thấy rất uất ức, anh ta đã dặn dò kỹ càng các sinh viên giả vờ chăm chỉ, thế mà bây giờ lại gặp rắc rối.
Ngày hôm sau, trợ giảng liền gọi mấy học sinh hay ngủ gật lên lớp để nhắc nhở.
Ăn xong điểm tâm, Tần Phỉ hẹn Diệp Hiểu Âu ra bờ hồ trong trường, dù sao hai người đã quen nhau hai năm, anh ta không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy.
Hai người sóng vai đi, Diệp Hiểu Âu không chỉ một lần nhìn Tần Phỉ. Nói thật, trong nét mặt Tần Phỉ cũng có chút tương tự với Giang Khiêm, nhưng Tần Phỉ gầy yếu, ngũ quan không tinh xảo và khí chất thì không cần phải so sánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT