Ông bà Tần đành phải lủi thủi về nhà sau khi bị Giang Tố Mỹ đuổi đi. Vừa về đến nhà, hàng xóm đã đến gõ cửa, dì hàng xóm dắt tay Tần Phỉ: “Ông Tần, bà Tần, vừa rồi có một người phụ nữ bụng bầu lớn đưa đứa trẻ này tới đây. Tôi nghĩ chắc là cháu của hai ông bà.”
Bà Tần nhìn thấy Tần Phỉ cúi đầu, liền quát lớn: “Ai bảo chị giữ nó lại?”
Dì hàng xóm tức giận: “Chị nghĩ tôi bị điên à? Người phụ nữ đó bỏ đứa trẻ lại rồi đi, thằng bé chạy theo nhưng bị cô ta đẩy ngã. Xung quanh còn bao nhiêu xe qua lại, chẳng lẽ tôi để cháu nhà chị bị xe cán sao? Tôi thấy tội nghiệp nên đưa nó về đây, vậy mà chị còn mắng tôi?”
Ông Tần nhìn thấy tay Tần Phỉ bị bầm tím do ngã, dù sao cũng là cháu mình nuôi từ nhỏ, ông ta vẫn không nỡ: “Cảm ơn chị!”
Ông bà Tần dắt Tần Phỉ vào nhà, ông ta hỏi: “Mẹ con đâu?”
“Mẹ nói sắp sinh em trai, không cần con nữa.” Tần Phỉ cuối cùng cũng chấp nhận sự thật rằng Chu Vân là mẹ mình, nhưng từ khi cô ta trở thành mẹ, cô ta rất hung dữ, cứ không vừa ý là sẽ đánh cậu.
Trước kia, cô người làm kia luôn nói Chu Vân thương yêu cậu, nhưng thực ra chỉ có mẹ mới thật sự yêu cậu. Mẹ ôm cậu đi nước ngoài chữa bệnh, mẹ an ủi rằng mọi chuyện sẽ ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT