1.
Bố tôi là một người khá mê tín nhưng được cái ông rất giỏi kiếm tiền.
Lúc hay tin ông được lọt vào danh sách một trong những người giàu nhất thế giới của tạo chí Forbes, tôi đang đánh nhau với mấy người trong quán bar, cụ thể là tôi đang đấm vào mồm người yêu hiện tại của tôi - Tạ Trang.
Tạ Trang với cái đầu đầy máu đang nằm trên đất, cố gắng gào thét lên với tôi rằng tất cả chỉ là hiểu lầm.
Tôi cười mỉa:
”Hiểu lầm?”.
Sáng ngày hôm nay, bạn thân gửi cho tôi một món quà “bất ngờ”, trong đó chứa đầy bằng chứng ngoại tình của Tạ Trang.
Tôi ném tất cả những bức ảnh bẩn thỉu đó vào người anh ta.
Sau đó nhếch môi và nói với anh ta: “Hiểu lầm sao? Vậy bây giờ anh có thể khẳng định bản thân không ngoại tình khi thấy những thứ này không?”.
Sắc mặt của anh ta thay đổi liên tục.
Điều tôi không ngờ đến là anh ta đột nhiên bật dậy và bóp cổ tôi, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi.
Ngay lúc tôi gần như cạn kiệt sức lực và tầm nhìn mờ đi thì một đôi bàn tay rắn chắc khỏe mạnh tóm chặt lấy tay anh ta và hất văng anh ta ra.
Sau khi được tự do tôi ho khan một lúc và hô hấp của tôi dần ổn định:
“Cô có ổn không?”.
Một giọng nói trầm đầy nam tính vang lên bên tai tôi.
Tôi ngước nhìn lên và bắt gặp một ánh mắt sâu thẳm.
Người đàn ông có đường nét rắn chắc, vẻ ngoài nam tính đẹp trai, đặc biệt anh ta rất cao lớn và cường tráng.
Hormone nam giới xâm chiếm mạnh mẽ đến nỗi làm tim tôi đập liên hồi.
Lúc đó tôi đã xác định, anh ấy phải là của tôi.
Trong khi tôi đang suy nghĩ viển vông về chuyện tình giữa tôi và anh thì bị tên Tạ Trang chen ngang, anh ta kéo tôi về phía sau lưng.
Anh ta giả vờ trìu mến nói với tôi:”Tha thứ cho anh đi được không Ninh Ninh?”
Trông anh ta thật buồn nôn, tôi không thể chịu đựng anh ta thêm bất cứ một giây một phút nào nữa.
Tôi lặng lẽ lùi về phía sau anh đẹp trai với mong muốn được anh ấy bảo vệ.
Anh ấy có lẽ đã nhận được tín hiệu từ tôi, liền đứng bên cạnh tôi và kéo tôi ra sau lưng anh ấy.
Má ơi, bờ vai vạm vỡ này, đôi bàn tay vừa to vừa rắn chắc này, quá quyến rũ tôi rồi!
Khóe môi tôi vô thức cong lên lúc nào không hay.
2.
Vì mải mê ngắm trai đẹp, tôi quên mất sự có mặt của tên tra nam, cho đến khi hắn quỳ xuống sàn cứng nghe tiếng “cộp” một cái làm tôi giật mình.
Anh ta quỳ gối rất tự nhiên và chuyên nghiệp như thể anh ta đã làm điều này rất nhiều lần.
Anh ta bắt đầu khóc lóc kể lể về việc anh ta ngoại tình, nói rằng việc anh ta làm là việc mà tất cả đàn ông đều sẽ phạm phải va đó là ham mê của lạ, chưa kể đến là cô gái trong hình quyến rũ anh ta trước, anh ta chỉ là nhất thời kìm lòng không được.
Ban đầu tôi vẫn đang thắc mắc tại sao một kẻ vừa hung ác bóp cổ muốn giết tôi bây giờ lại quay sang khóc lóc kể lể diễn trò.
À thì ra là anh ta đã xem bản tin, trên bản tin là tạp chí Forbes đưa tin về việc bố tôi là đại gia và tôi là con gái của đại gia.
Có vẻ như là tôi không thể che giấu sự thật mình là con gái của đại gia nữa rồi.
Tôi quay lại và hỏi người đàn ông đứng kế bên tôi từ nãy tới giờ.
“Anh có định mắc sai lầm giống anh ta không?”
Anh ấy sửng sốt một lúc và ngay tức khắc trả lời là “Không”.
Má ơi, anh ấy quá đẹp trai rồi, tôi mê mẩn đến mức nắm lấy cà vạt anh kéo xuống rồi hôn lên môi anh ấy, làm cho anh ngẩn người.
Tôi quay sang nhìn Tạ Trang với ánh mắt kiêu ngạo:
“Anh thấy chưa? Tôi có bạn trai mới rồi, còn anh thì tôi xin chúc mừng, anh chính thức bị đá.”
Tôi kéo anh chàng đẹp trai ra khỏi quán bar.
Vừa ra khỏi quán bar, tôi liền rụt người lại vì lạnh.
Tôi chợt suy nghĩ điều mình vừa làm lúc nãy, nghĩ thầm mình thật là quá đáng, lại nhân cơ hội lợi dụng con nhà người ta.
Tôi thầm nghĩ may mắn anh ấy là người tốt.
“Tôi thật sự xin lỗi vì vừa nãy đã bất ngờ hôn anh mà không có sự đồng ý của anh..”
Anh ấy gật đầu “Đã hiểu”
Ể có thật sự là anh ấy hiểu không vậy, tôi cũng không chắc về điều này lắm.
Đột nhiên điện thoại di động tôi reo lên.
Thì ra là ông bô nhà tôi - người vừa lọt vào danh sách của tạp chí Forbes gọi cho tôi.
“Ây da! Đây có phải ông bố giàu có của con không vậy nhỉ?”
Người ở đầu dây bên kia cười sảng khoái:
“Đừng có dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với bố, 10 giờ rồi sao còn chưa về. Con đừng để bố phải khóa thẻ của con lại.”
Tôi đã 20 tuổi rồi mà bố vẫn còn quản tôi như này.
Đang định đáp lại lời bố, tôi nghe thấy ông u/y h/i/ế/p:
“Nếu con về muộn 1 phút trừ 10.000 tệ tiền tiêu vặt của con.”
“Con sẽ về ngay”
Sau khi tôi cúp điện thoại, tôi nhìn thấy trong mắt anh ấy hiện lên nụ cười.
Tôi xấu hổ hắng giọng nói “Anh trai, em thấy chúng ta có vẻ hợp nhau, anh hợp làm người yêu tương lai em á”.
Anh ấy sửng sốt, chắc không ngờ rằng tôi lại thẳng thắn như vậy.
“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau”.
Anh ấy có ý gì đây, tôi không quan tâm.
“Anh thấy vậy là nhanh sao? Vậy chúng ta hãy gặp nhau thường xuyên nhé. Cho em thông tin liên lạc của anh đi.”
“Tên của tôi là Chu Khải Trì” Anh ấy nói.
Mặc dù trong lòng tôi thì đang gào thét nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh:
“Em tên Thương Ninh, lần sau gặp lại”
Lúc tôi chuẩn bị quay người rời đi và muốn gọi taxi để về thì một chiếc xe sang dừng lại trước mặt tôi.
“Đừng đợi đến lần sau mới gặp”
Anh ấy bước tới và mở cửa xe mời tôi vào:
“Lên xe đi, tiểu thư”
3.
Tiểu thư?
Chỉ bằng một xưng hô anh đã khiến tôi mồm chữ A miệng chữ O
Bố tôi lại gọi điện cho tôi và bảo rằng:
“Ta bảo tiểu Chu đến đón con. Con nhanh chóng quay về nhà nhé, bố có chuyện muốn nói với con”.
Tiểu Chu là ai?
Người ngồi ở ghế lái bước xuống xe, là tài xế của bố tôi, chú Lý.
Chú ấy cung kính nói:
”Mời cô chủ lên xe.”
Tôi thận trọng đi vòng ra đằng sau đuôi xe và nhìn biển số xe một cách cẩn thận trước khi bước lên.
Sau khi bước lên xe thì Chu Khải Trì cũng ngồi cạnh tôi luôn, khuôn mặt anh ấy thoát ẩn thoát hiện trong màn đêm.
“Anh là ai?” Tôi hỏi
Anh ấy quay đầu lại nhìn tôi nhưng không trả lời.
Mãi đến khi tôi về tới nhà, tôi thấy bố tôi nhìn tôi với vẻ mặt sợ hãi.
“Bố thỉnh sư phụ tính toán vận mệnh của con năm nay, sư phụ bảo năm nay con sẽ gặp đại nạn nên không thể yêu đương được, tính mạng con sẽ gặp nguy hiểm đó bé con à”.
May mắn quá, tôi vừa mới chia tay tên tra nam cặn bã đó.
Nhưng mà quá đáng là bắt tôi không yêu đương khác nào bắt tôi ba ngày không tắm.
Cảm giác khó chịu đang lan rộng khắp người tôi.
Vì vậy tôi hỏi ông:”Có cách nào để giải quyết chuyện này không?”
Bố tôi mỗi năm đều cúng cho đại sư rất nhiều tiền nên ông ta không thể không có phương hướng giải quyết chuyện này.
Bố tôi trầm ngâm rồi cứ ừ ừ mãi.
Bộ chuyện này khó giải quyết lắm sao? Tôi thầm nghĩ.
Ngôn Tình Cổ ĐạiSư phụ nói phương pháp phá giải chuyện này là tìm cho con một người anh trai.
Ông ta có thật là đại sư không, tôi nghĩ chắc là ông ta đang nói dối.
“Đây là Chu Khải Trì, người anh trai mà bố tìm cho con”
Không thể nào, hẳn là đại sư này đang lừa người đúng không, ông bố nhiều tiền của con ơi bố tin thật đấy à.
Tôi nhìn bố rồi nhìn qua Chu Khải Trì.
Khi anh ấy bắt gặp ánh mắt của tôi, anh ấy nhướng mi lên và nhìn đi chỗ khác né tránh ánh mắt tôi.
Quá lạnh lùng thờ ơ rồi.
“Kể từ hôm nay, Tiểu Chu sẽ là anh trai của con, cậu ấy sẽ sống cùng chúng ta, hòa thuận với anh trai nhé”
Bố tôi làm việc gì cũng rất kiên quyết nên chuyện này cũng không ngoại lệ, sau khi ông ấy thông báo chuyện này, ông đã ngay lập tức quay lại công ty để tăng ca.
Vừa đi ngang qua tôi, bố đã thấp giọng cảnh cáo tôi.
“Đừng lo về cậu ấy, con cứ chuyên tâm làm việc của mình đi.”
Ngoài mặt tôi ngoan ngoãn gật đầu với ông nhưng trong lòng thầm nghĩ điều này gây rắc rối cho tôi thì đúng hơn.
Tôi đi lên tầng về phòng mình, Chu Khải Trì đi theo tôi.
Đến lúc tôi chuẩn bị mở cửa đi tắm, tôi dùng tay chặn anh lại.
“Anh muốn vào tắm chung với em luôn à?”
Anh ấy sửng sốt một lúc, tôi thấy tai anh ấy đỏ lên.
“Xin lỗi”.
Tôi thích thú nhìn vào tai anh ấy rồi đột nhiên lại gần thổi cho hơi thở của mình phả vào tai anh ấy.
Anh ấy phản ứng dữ dội và liên tục lùi lại cho đến khi chạm vào tường.
Tôi tiếp tục bước lên và rút ngắn khoảng cách giữa cả hai gần nhau nhất có thể.
“Anh quên những gì mà em đã nói ở quán bar rồi à? Nhớ lại xem nào?”.
Anh ấy nghe vậy thì liền đẩy tôi ra và trên mặt không có chút nghi ngờ nào.
“Anh không nghĩ rằng anh lại trở thành anh trai em”.
Tôi thì không coi trọng chuyện đó.
“Chúng ta đâu phải anh em em ruột thât. Anh sợ gì chứ, trừ khi…”
Tôi chợt khựng lại, Chu Khải Trì nhướng mày không nói gì.
Ôi trời, không phải chứ, cuộc đời tôi còn có chuyện máu chó đến vậy sao.
____________