Lucas ngồi đối diện, không ngờ mình lại bị gọi về, đã thế đối phương mới đến đã hỏi một câu kỳ lạ như vậy. Giọng cậu ta nhỏ đến mức khó nghe, nhíu mày: “Anh hỏi việc này làm gì?”
Giải Lâm cười cong mắt, khá hiền hòa nói: “Làm nghề của chúng tôi phải hiểu tâm lý của tội phạm, có như vậy lần sau gặp tội phạm cùng loại mới có thể hiểu được ý đồ của kẻ hành hung hơn, nên mới cố ý tìm cậu để giao lưu.”
Lucas: “…”
Giải Lâm: “Lúc cậu bỏ da mặt của La Dục vào trong nồi, nồi đã nóng đến mức bốc khói nhỉ? Khi bỏ da mặt La Dục vào, cậu dùng đũa à?”
“Tôi…” Lucas có hơi chần chừ, không biết nên nói phải hay không phải.
Giải Lâm còn giống người dùng nồi dầu nấu mặt người hơn cả cậu ta. Ngón tay của hắn gõ nhẹ lên bàn, nói: “Tôi đoán chắc là cậu dùng tay nhỉ? Vì cầm nó sẽ khiến cậu nhớ lại khoái cảm lúc cậu lột nó từng chút một khỏi gương mặt của xác chết. Đúng rồi, khi lột da mặt của La Dục, có phải trong lòng cậu rất sướng không? Nhìn người từng ỷ vào gương mặt đó huênh hoang trước mặt cậu bây giờ biến thành một miếng da khó coi.”
Lucas rõ ràng không nghĩ đến chiêu này, cậu ta cảm thấy nghẹn lời với cách giải thích của Giải Lâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play