Bởi vì tình hình thời tiết nên sắc trời lúc 9 giờ hôm nay tối sầm hơn mấy hôm trước nhiều, bóng đêm như màu mực, trên đoạn đường từ con phố buôn bán đến tiểu khu vắng vẻ và yên tĩnh.
Trong nhà Nhậm Cầm ngoài cô ra còn có ba người đang ngồi. Quý Minh Nhuệ từ đồn cảnh sát đến chi viện, đã chuẩn bị cho buổi tối hôm nay. Sau khi lặng lẽ lên lầu, anh ta nói: “Hành động bên kia tiến triển không thuận lợi lắm, hiện tại vẫn chưa tìm được người.”
Nguyên nhân hành động của cảnh sát gặp khó khăn một mặt là vì hiện tại những kết luận này đều chỉ là suy đoán, không có tra được chứng cứ mang tính thực chất; một mặt khác cũng là sợ kẻ tình nghi nhận ra, nếu như tùy tiện gióng trống khua chiêng đến tìm người làm đối phương phát hiện thì chỉ tăng thêm vốn truy xét sau đó.
Giải Lâm nói: “Bình thường, nếu như hôm nay hắn tính hành hung thì đương nhiên sẽ không để lộ tung tích của mình. Mấy vụ án trước hắn đều không để lại bất cứ sơ hở nào, chứng tỏ hắn rất biết che giấu dấu vết hành động. Rất có thể mấy ngày trước hắn đã chuẩn bị cho hôm nay rồi.”
Giải Lâm nói đến đây lại quay sang Trì Thanh: “Chẳng phải buổi sáng cậu đã uống mấy ly cà phê rồi sao, sao vẫn còn buồn ngủ?”
Trì Thanh đứng bên cạnh, không có tinh thần gì hết, dáng vẻ không muốn dính vào lắm.
Trong tình huống một người có thể bị dọa sợ anh lại lạnh lùng nói: “Không phải buồn ngủ, là hơi chán.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT