Tình huống cơ bản của Nhậm Cầm chẳng khác gì nhiều với Dương Chân Chân mà bọn họ gặp ở quán bar và Tiết Mai trần trụi bị nhét trong tủ đông. Thông qua trần thuật của Nhậm Cầm, ba gương mặt trẻ tuổi dần dần chồng lên nhau trong đầu Trì Thanh.
Nhậm Cầm nói tiếp: “Đầu tiên tôi kiếm một nhà trọ ở gần chỗ làm để ở, công ty trợ cấp nửa tháng tiền phòng cho tôi cho nên trong nửa tháng tôi phải tìm được chỗ ở. Phòng trống có thể tìm được trong khoảng thời gian ngắn không nhiều, phạm vi lựa lại chọn rất nhỏ. Môi giới bên An Gia dẫn tôi đi xem mấy căn phòng ở Dương Viên và Thiên Thụy, nói bên đó vì xảy ra chuyện nên tiền thuê giảm xuống rất nhiều, rất hời.”
Một tháng trước.
Trong một tòa nhà nào đó của tiểu khu Dương Viên.
“Cô Nhậm cô xem, theo giá thị trường lúc bình thường thì với giá này cùng lắm chỉ có thể thuê được một phòng, bây giờ thuê được hai phòng tốt, thật sự rất lời.”
Môi giới nói đến miệng đắng lưỡi khô, mục đích duy nhất là căn phòng này được thuê: “Tiểu khu lúc này đều được phía cảnh sát giám sát gắt gao, rất an toàn, phá án chỉ là vấn đề thời gian. Với lại hung thủ chắc chắn sẽ không ngu đến mức quay lại nơi này đúng không? Cảnh sát nhiều như thế, rất dễ bị bắt.”
Nhậm Cầm nhát gan, cô xem phim kinh dị đã ngủ không được, muốn cô ở trong tiểu khu xảy ra án mạng nghĩ thôi đã thấy tê da đầu: “Vẫn là thôi đi, tiểu khu khác không còn phòng trống sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT