Bọn họ hoàn thành cảnh quay mà không có vấn đề gì nữa, và cuối cùng đã hoàn thành công việc trong ngày.
Khi Tân Hổ Lỗi hỏi Diêu Thẩm rằng cậu có muốn đi nhờ xe cùng nhau về khách sạn không, Diêu Thẩm, lần này, đã đồng ý ngay.
Cậu dành toàn bộ thời gian trên chuyến xe để cảm thấy tự mãn về động cơ thầm kín của mình và sự không hay biết gì của Tân Hổ Lỗi với nó.
Khi họ đến khách sạn, đã đến lúc thực hiện kế hoạch của mình. Cậu rời khỏi thang máy ở tầng của mình và chào tạm biệt Tân Hổ Lỗi.
"Hẹn gặp lại anh vào ngày mai."
Tân Hổ Lỗi chỉ gật đầu với cậu.
Diêu Thẩm bước ra khỏi tầm nhìn cửa thang máy và thì thầm, "mắt không thấy, tim không đau" với chính mình.
Một cái liếc mắt ngắn ngủi cho thấy cậu đã thành công. Sự kỳ lạ khi nhìn xuống bản thân và không nhìn thấy cơ thể của chính mình thật lạ lùng nhưng Diêu Thẩm không có thời gian để nghĩ về điều đó. Cậu chạy nhanh trở lại thang máy, lẻn vào trong chỉ trong chớp mắt, trước khi cửa đóng lại và thang máy tiếp tục đi lên.
Tân Hổ Lỗi không có dấu hiệu nào cho thấy có một sự hiện diện khác cùng anh ở trong thang máy. Diêu Thẩm cười thầm, kế hoạch của cậu đã có khởi đầu tốt đẹp rồi.
Thang máy đến tầng của Tân Hổ Lỗi, và Diêu Thẩm đi theo anh ta cách một khoảng xa. Cậu không gặp vấn đề gì khi lẻn vào phòng anh ta mà không bị phát hiện trước khi cánh cửa đóng lại với một tiếng động nhẹ.
Bây giờ cậu cần nhanh chóng tìm một nơi ẩn náu, vì Tàng hình có thể mất đi bất cứ lúc nào, và cậu cần phải tránh xa tầm nhìn của anh.
Cậu mặc định rằng cách bố trí căn phòng của bọn họ sẽ giống nhau, và thật nhẹ nhõm khi điều đó là đúng. Có một tủ quần áo có cửa chớp trong phòng ngủ, đủ lớn để một người đứng bên trong, đồng thời có tầm nhìn khá thông thoáng ra phòng ngủ và phòng khách miễn là cửa trượt giữa hai phòng vẫn mở - và chúng thực sự đang mở.
Diêu Thẩm lợi dụng lúc Tân Hổ Lỗi vào phòng tắm để lẻn vào trong không một tiếng động, ẩn mình giữa đống quần áo đang treo, nhìn ra ngoài qua khe hở giữa các thanh gỗ trên cửa.
Một lúc sau, Tân Hổ Lỗi bước ra khỏi phòng tắm chỉ mặc quần đùi, bộ tóc giả dài buộc cao trên đầu thành một búi lộn xộn. Diêu Thẩm chút nữa đập đầu vào bức tường phía sau.
Những đường nét cứng cáp trên ngực và bụng của Tân Hổ Lỗi thu hút ánh nhìn của DIêu Thẩm mặc dù cậu đã cố gắng hết sức để nhìn đi nơi khác. Cậu không thể ngừng nhìn vào đường xương hông chữ V sâu hoẳm và ẩn nấp sau chiếc quần đùi bó sát.
Diêu Thẩm tự lý giải rằng cậu nhìn chỉ vì cậu ghen tị với cơ thể tuyệt vời của Tân Hổ Lỗi mà thôi, chứ không phải vì cậu thích nhìn anh ta.
Hơn nữa, cậu cảm thấy tốt hơn một chút với chính mình vì đã dễ dàng lên giường với anh ta chỉ sau vài ly rượu. Tân Hổ Lỗi có thân hình săn chắc, nếu anh ta bắt ép Diêu Thẩm một chút thì Diêu Thẩm sẽ chả thể làm gì được -- có lẽ vậy.