Chị thích Trấn Hành Dịch, à phải nói là thầm thương hay đã đến mức là yêu rồi. Chắc là ánh mắt đó, hôm vô học đầu năm cô vô tình nhìn thấy ánh mắt thất thần ấy nhùn bạn nam kia. Mới đầu cô còn tưởng chị thích A quý nhưng sau đó khi ở cùng Hành Dịch chị mới e thẹn đi chút thì cô mới nhận ra.
Thích à, chữ này cô không biết dành tặng cho bạn nam nào. Quý ư? Không, có lẽ vậy. Trong lòng thật sự cô có chút gì đó nhưng lại không dám nhận.
Tương lai xa vời, biết người thương kẻ trộm nhớ có đến với nhau không hay là vì một người đi ngang qua đường như cơn gió tức thời làm xoa dịu lòng người mà bước đến.
Đối với cô chữ “thích” đó không đáng kể.
“Ước mơ” mới là thứ cô khao khát.
" Nào nào cạn thôi, sau này ai tới được với người mình thích. Nhất định phải nói để ăn mừng đó nha" Họa Mi giơ lon bia lên trời ước hẹn cùng biển khơi sau đó tu cạn.
…
Trở lại căn phòng.
Tắm rửa lại, thay đồ mỗi cô gái đặt lưng lên giường.
" Mai bọn mình đi đâu đây nhỉ" Nhược Ái hỏi.
" Đi ăn" Họa Mi
" Mày chỉ có thế thôi hả" Mẫn Mẫn.
" Thì sao? Ý kiến?" Họa Mi.
" Đi ca nô đi" Mẫu Đơn
" Ôkê ôkê ôkê" Hướng Hướng.
" Mua đồ hải sản nướng nữa" Họa Mi.
" Ôkê ôkê ôkeeeee" Hướng Hướng.
" Hình như nó ngứa đòn" Nhược Ái
Bốn đôi mắt vây quanh Hướng Hướng.
Chồm về cô nàng.
" Aaaa, hihi~… nhột… thôi mà. xin nỗi mòa~"
Đùa nô mệt các cô lăn ra ngủ.
Hướng Hướng lúc này lấy điện thoại ra xem thì thấy tin nhắn của Quý. Gửi cách đây 4 giờ chắc tầm 20 giờ cậu gửi.
Trần Quý:[ Đâu vậy? Tôi về rồi định rủ cùng đi chơi?]
Hướng Hướng:[ Mình đang đi cùng đám Nhược Ái, chắc không về đi được ] nhắn xong cô cúp điện thoại đi ngủ.
Đầu bên kia cậu nhận được tin nhắn là hơn 11 giờ đêm, nhìn dòng tin nhắn cậu thở dài. Vốn định về sớm để ăn Tết với cô gái nhỏ mà nào ngờ.
Lúc về chả hỏi đám Phong thì kêu hẹn đi đâu rồi cứ tưởng tối về mà đợi mãi không thấy mới nhắn tin cho cô gái nhỏ.
Hazzz.
Mấy ngày tới cày game với bọn kia đại thôi.
*không hẹn được gái nên bạn bè là lốp dự phòng 😃)).<code>Ngày hôm sau. Không ngoài dự đoán thì ngũ long công chúa dậy muộn, tầm gần 10 giờ hôm sau. </code>Mẫu Đơn bật dậy đầu tiên, là tại vì Mặt Trời qua khung màn lấp ló chiếu vào mắt cô.<code>Cô mở mắt với tay lấy điện thoại thì mắt trợn tròn lên. </code>" Dậy, dây, mau lên 10 giờ tới nơi rồi. Còn không dậy là một cái ca nô cũng không có đâu, mau lên" Cô vừa nói vừa đập đập mấy người xung quanh, kéo tung cả chăn. Xuống giường kéo rèm làm ánh sáng đột ngột chiếu vào mắt các cô gái.
" Hả 10 giờ rồi" Nhược Ái bật dậy tìm điện thoại xem có phải không.
Mẫn Mẫn lim dim ngồi dậy, chưa ý thức gì.
" Nhanh lên" Mẫu Đơn thấy mấy cô gái chưa chịu rời giường nói vội.
Rồi bọn họ thi nhau vô nhà tắm đánh răng rửa mặt.
Trong phòng tắm ồn ào.
" Vãi mày đánh răng nhìn xấu vãi haha" Họa Mi đùa Mẫn Mẫn.
" Mắt mày có ghèn kìa"
" Đâu đâu" Họa Mi nghe thế vội nhìn gượng soi, khoan! Có đâu.
" Cái con nhỏ này nay láo nhở" Họa Mi trừng mắt với Mẫn Mẫn.
" Thì sao" mềm mại nói.
" Má"<code>" Ơi" " Ơi" "Ơi" " Ơi" Bốn người kia trả lời. Nhìn nhau cười haha. </code>" Má, tao cười ăn cả kem đánh răng rồi" Họa Mi khàn giọng nói.
" Đáng đời" Mẫn Mẫn.
" Má"
…
Thu dọn xong, bọn họ mới xuống tầng. Ra biển thì chỉ còn lại mấy cái phao con vịt vàng khè mà thôi.
Bọn họ tần ngân nhìn nhau, thôi vậy. Thế là họ quyết định sự dụng tài nguyên này, cột vịt lại để khởi bơi ra xa, sau đó mua đồ ăn ngồi lên mấy con vịt mà hưởng hương gió biển.
" Hazzz, ca nô của tui" Họa Mi kêu than.
" Nhưng may là có đồ ăn" Hướng Hướng vừa ăn vừa nói, má phồng rất đáng yêu à.
" Cũng đúng" Họa Mi
Thế hai cô nàng chung ý tưởng cười với nhau rồi cụng ly.
Ba cô gái bất mãn, có hai con heo tham ăn, không có gì thì thôi dùng đồ ăn chữa cháy.
Chiều đến các cô nàng cùng nhau xây lâu đài cát, ánh vàng rực rỡ chiếu vài các cô gái xinh đẹp. Hôm nay các cô đều mặc đồ trắng, váy hai dây, quần đùi,đồ liền, hay váy ngắn. Những cô nàng khiến người người qua lại phải ngoái nhìn, người năng động vui tươi, người trầm lặng thanh thuần như Nữ Oa, người dễ thương đến khó tả hay cô gái có má hạt gạo khi cười tỏa ra như Thiên Sứ hạ phàm.<code>Một lâu đài cát cao lớn, làm ra rất tỉ mỉ từ bàn tay các thiếu nữ. Những hình thù quái dị nhưng có ánh sáng chiếu vào thật rực rỡ màu nhiệm. </code>Làm xong bọn họ chụp hình cho nhau và cả lâu đầu cát.
Đăng ảnh lên mạng xã hội những ảnh rực rỡ thì nào ngờ đâu.
Thông báo xuất hiện liên tục.
Mẹ Họa Mi gọi đến, cô nàng cũng chả sợ. Dù gù đi cũng xin mẹ.
Mẹ Họa Mi" Cái con trời đáng kia, đi chơi xa mà mày dẫn con bé Mẫn Mẫn đi theo làm gì. Mày chỉ có hại xấu con bé thôi, chưa đủ tuổi mà dám chạy xe. Đi rồi mang Mẫn Mẫn về an toàn cho tao" Mẹ Họa Mi nói to làm Họa Mi giật mình đưa ra xa che tai lại.
" Một Mẫn Mẫn hai Mẫn Mẫn, xe là của nó đấy" nói đúng là xe của anh Mẫn Mẫn cơ.
" Coi mà cẩn thận" đầu bên ki cúp máy.
Tiếp theo là bọn Phong gọi tới.
Phong" Ngon nghẻ ha, lái xe đi cơ đấy. Coi trừng lúc về bị bắt xe nghe chưa"
Họa Mi" Lúc đi không bắt thì về sao mà bị, cái đồ mồm thối"
Hoàng bên cạnh nói xen vào" Rồi xem" Đầu bên kia ngắt vội, không lại phải bịt tai mất.
Tin nhắn từ máy Hướng Hướng và Mẫu Đơn đến.
Ông Tân Sinh:[Đi chơi xa sao không nói]
Hướng Hướng:[ Quên xíu~]
Bà Ngọc Tâm:[ Chưa đủ tuổi mà lái xe]
Mẫu Đơn:[ Không sao đâu mẹ à…]
Trấn Hành Dịch bình luận dưới bài Mẫu Đơn.
Gan to phết nhỉ.
Trần Quý bình luận dưới bài Hướng Hướng.
Học sinh giỏi lái xe không bằng lái.
Ừm tấm ảnh này xinh.
Mấy cô gái nhìn nhau.
" Thế giờ sao" Nhược Ái.
" Kệ đi, lỡ rồi mà" Họa Mi
" Kệ đi" Hướng Hướng gật đầu phụ họa.
" Thôi kệ vậy, chơi tiếp" Mẫu Đơn thỏa hiệp.
…
Ánh chiều ta dọi tia nắng cuối cùng cho lâu đài đã gần như nước biển nhấn trôi như cố gắng bên lâu đài thêm chút nữa.
…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT