Nữ Xuyên Không Hôm Nay Có Ổn Không Vậy?

5


3 tuần

trướctiếp

5.

Mối hôn sự này đương nhiên là thất bại.

Cha mẹ sợ ta buồn bực, bảo Thẩm An Nhiên an ủi ta.

Thẩm An Nhiên cầu còn chẳng được.

Nàng ấy lấy danh nghĩa giúp ta giải sầu, thật ra là mượn cơ hội này ăn uống thả cửa.

Nàng ấy bọc lấy chân nhỏ, đi mấy bước đã ồn ào kêu đau chân, đòi ta cõng nàng ấy.

Từ nhỏ ta đã ở quân doanh, toàn gặp đám nam nhân bỗ bã, không có sức kháng cự với nữ tử thơm thơm mềm mềm kiểu này.

Nàng ấy thường xuyên chớp chớp mắt, làm nũng một cách đáng thương, suýt nữa thì lừa hết sạch đồ cưới của ta.

Nàng ấy dựa vào lưng ta, trong miệng cũng không quên lẩm bẩm: “Tỷ tỷ, đáng lẽ nữ tử không nên bó chân.”

“Nếu không bó chân thì ta cũng có thể giống như tỷ, rong ruổi trên chiến trường, vượt nóc băng tường, cuộc sống của ta sẽ muôn màu muôn vẻ. Nhưng bây giờ, ngươi nhìn xem, ta chẳng khác nào một kẻ tàn phế.”

“Cuộc đời ta chỉ còn lại một mục đích duy nhất, đó là gả cho một nam nhân tốt.”

Sao ta lại không hiểu đạo lý mà nàng ấy nói cơ chứ?

Nhưng thói đời là vậy…

Nữ tử yếu ớt làm gì có khả năng phản kháng?

Thẩm An Nhiên vùi đầu vào ngực ta.

“Tỷ tỷ, sẽ có cách thôi.”

“Ta sẽ giúp nữ tử đòi lại quyền lợi.”

Hệ thống lại nhảy ra ồn ào không đúng lúc: “Ngươi đến để treo nàng ta lên đánh, không phải đến diễn tỷ muội tình thâm!”

“Nàng chỉ là một nữ tử thời phong kiến, đâu có tư cách làm tỷ tỷ ngươi?”

Thẩm An Nhiên chưa bao giờ giữ thể diện cho hệ thống.

Nàng ấy há miệng ăn quả nho ta đưa tới, miệng nở nụ cười, trong lòng lại mắng: “Có tư cách hay không ta cũng gọi rồi, còn gọi vô cùng thân mật nha…”

“Liên quan gì đến hệ thống thiểu năng như ngươi?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp