Có lẽ từ trong tiềm thức, bà vẫn còn yêu người đàn ông oai phong một cõi, đưa mình sống mỗi ngày một cách khí phách ngày xưa, hoặc cũng có thể không phải yêu mà chỉ đang hoài niệm về cái oanh liệt hào hùng của tuổi trẻ.
Anh vẫn luôn im lặng nghe bà nói những chuyện dông dài ấy, sau đó mới ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn bà.
“Cho dù bà có bất đắc dĩ giúp đỡ, vì muốn đuổi tôi đi, để tôi không ảnh hưởng đến cuộc sống giàu sang của mình; Thì dù sao bà vẫn nhớ tôi là con, nên muốn cho tôi một đường sống, vì thế, tôi phải cảm ơn bà.” Anh khẽ lắc li rượu trong tay, “Nếu không có bà giúp tôi tìm được vợ con Phương Thành, không có 50 vạn bà cho thì có lẽ, tôi không thể bình yên vô sự bước ra khỏi chốn kia, cũng không thể có ngày hôm nay.”
Anh giơ li rượu lên, uống cạn một hơi, “Tôi chỉ muốn chính miệng cảm ơn, nên mới hẹn gặp. Bà yên tâm, từ nay về sau, tôi không bao giờ tới làm phiền nữa.”
Bà cứ làm bà chủ của bà, tôi tiếp tục làm một kẻ đi gió về mưa.
Anh đặt li rượu xuống, sau đó bất kể mọi thứ, đứng dậy xoay người rời đi.
Giờ phút này, người phụ nữ kia cảm giác hình như mình chưa từng hiểu rõ đứa con này, từ một gã côn đồ không có học vấn không nghề nghiệp, ngoại trừ chút khí phách thì chỉ biết phiền phức kia; Nay đâu mất rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT