Vưu Khả Ý cầm bức thư, nước mắt lã chã, rơi như mưa.
Bàn tay cô vô lực, run rẩy, vì thế mấy tờ giấy mỏng kia cứ vậy mà bay là là xuống đất.
Chúng rất nhẹ, nhẹ đến nỗi không gánh được trọng lượng của một trái tim. Giống như cô, vì còn quá trẻ, thế nên không chịu được nỗi đau này. (* Trong tiếng Trung, nhẹ và trẻ tuổi dùng chung một từ /khinh/)
Thế nhưng, cuối cùng nó cũng rơi xuống mặt đất, cũng như trái tim của Vưu Khả Ý, cuối cùng cũng lắng xuống cùng hạt bụi.
…
Trong trí nhớ của Chúc Ngữ, bà chưa từng thấy con gái ngồi bệt xuống đất gào khóc như thế này.
Vưu Khả Ý như một đứa trẻ mất lí trí, ngồi bệt trên nền xi-măng lạnh như băng, không phải đau khổ che mặt nỉ non mà đang khóc thét thật sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT