Chị nói: “Đều do lỗi của chị, do chị làm mẹ đau lòng, khiến em phải chịu áp lực lớn như thế, để rồi mọi chuyện xảy ra đến nông nỗi này. Tất cả là do chị…”
Vưu Khả Ý chầm chậm lắc đầu, ổn định cảm xúc của mình, sau đó lấy khăn tay lau nước mắt cho chị, “Chúng ta đều sai cả, sai vì ý thức cá nhân quá mạnh, không muốn chịu sự ép buộc của mẹ. Thế nhưng mấy chuyện này, ai lại có thể ngoan ngoãn nghe theo hết mọi việc được chứ? Hành động của mẹ quá cực đoan, xảy ra chuyện như hôm nay cũng đâu phải do chúng ta muốn đâu mà.”
 Vưu Lộ đã mang thai hơn chín tháng rồi, không được có xúc động mạnh. Vưu Khả Ý an ủi chị một chốc, sau đó cũng tự trấn tĩnh bản thân.
Cô nhìn cảnh sắc bên ngoài có phần mờ mịt, không biết bây giờ mẹ đã đọc được mẩu tin ấy chưa.
Nhưng mà trong thành phố C, có nhiều quen quen biết cô đến vậy, sớm muộn gì cũng vào tai ba mẹ thôi.
Ngoài cửa sổ là phong cảnh quen thuộc của trấn Ngô, cây xanh nảy mầm non, hoa đỏ len qua hàng giậu, ấy là những cảnh rất đỗi bình thường của làng quê, thế nhưng gắn bó sớm sớm chiều chiều suốt nửa năm qua, dần sinh ra tình cảm, những quang cảnh rất bình dị nay cũng tự như gánh trên mình một ý nghĩa không tầm thường chút nào.
Cô cùng sống với Nghiêm Khuynh ở đây, chứng kiến từng ngọn cây cọng cỏ khô héo rơi rụng trong mùa đông khắc nghiệt từ từ trở nên sum suê tươi tốt như ngày hôm nay, mà ngược lại, đám cây cối này cũng đã chứng kiến cô và Nghiêm Khuynh từ lúc gặp nhau đến khi gắn bó như hình với bóng, bầu bạn sớm chiều đến bây giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play