Sau khi Vưu Khả Ý cúp điện thoại, cả người như đang nằm mơ. Lúc này, cô đã không ý thức đêm đông lạnh thế nào, cũng chẳng nhận ra mình đã đứng trong buồn điện thoại gió thổi rít gào này lâu đến vậy, cả người đều lạnh cóng.
Bước chân của cô nhẹ nhàng như đang mơ, đi tới trước cổng siêu thị, nhìn thấy người đang đợi mình. Thậm chí cô không để ý tới vẻ mặt của Nghiêm Khuynh, chỉ sải bước dài ôm chầm người ấy, kích động ghé vào tai anh nói: “Anh biết không? Mẹ em đã đồng ý cho chúng ta được ở bên nhau rồi! Mẹ đã đồng ý cho chúng ta được ở bên nhau rồi!”
Cô như một đứa trẻ hưng phấn không thể nào kiềm chế cảm xúc của mình, chỉ hận không thể bộc lộ niềm vui sướng này của mình cho cả thế giới biết.
Cô reo hò, nhảy cẫng lên, ôm người trong lòng la hét, không thèm để ý đến những người xung quanh đang nhìn họ bằng ánh mắt gì.
Cô chỉ cảm thấy mình chưa bao giờ vui vẻ như giờ phút này.
Cô nói: “Lần này hay lắm, em không phải lựa chọn giữa anh và mẹ nữa! Cuối cùng em có thể được quang minh chính đại ở bên anh, không cần phải chiến tranh lạnh với mẹ nữa rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play