Muốn tốt với một người, là đặt tất cả vui buồn giận hờn của cô ở trong lòng, quan sát từng hành động dù là nhỏ nhất. Thế nên trong đêm mưa ấy mới tùy tiện tìm một cái cớ để đưa dù cho cô, tự mình đội mưa mà về, chỉ vì không muốn để cô khập khiễng kéo cái chân đau, bước cao bước thấp sũng nước đuổi theo anh.
 Muốn tốt với một người, là hiểu cô cần gì, là người ngay từ đầu đã vì tiền đồ của cô mà đẩy cô ra xa, nhưng cuối cùng sau khi hiểu những gì cô mong muốn là nhận được câu trả lời của người thương thì không kiềm nén nữa mà ôm cô thật chặt.
Cô bị thương cũng được, cô đơn có một mình cũng được, thấy Lục Đồng gặp chuyện không may nên vừa lo lắng vừa luống cuống tay chân thì người thật sự muốn tốt cho cô vẫn luôn im lặng ở bên.
Thế nhưng người mẹ luôn nói những lời muốn tốt cho cô ở đầu môi chót lưỡi lại chẳng bao giờ cho cô tất cả những thứ đó.
À đúng rồi, ít ra mẹ cũng cho cô thứ mà người ta không cho, chẳng hạn như một cú đánh thật mạnh vào gáy.
Cô bỗng cảm thấy hơi nực cười, hốc mắt cay xè khó chịu.
Chúc Ngữ lại kích động, vừa muốn nói gì đó thì có người bất ngờ đẩy cửa phòng bệnh, bác sĩ cầm hồ sơ đi tới, hỏi: “Tỉnh rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play