Tình yêu anh mang đến vừa tha thiết vừa cháy bỏng, những điều anh nói tối nay đã khiến Vưu Khả Ý run lên. Cô muốn báo đáp, muốn trả lại, muốn lấy tình cảm và rung động như thế ra. Thế nhưng cô không thể thốt nên lời, chỉ biết dùng hành động không thể nói rõ nguyên nhân này hòng bày tỏ nỗi xúc động trong tim.
Sự càn rỡ tùy tiện luôn ẩn sâu trong xương cốt nay như vừa được thả ra ngoài, cô tha thiết muốn làm vài chuyện phản loạn nào đó, khát khao được gần gũi với anh hơn, khát khao xảy ra những chuyện mà chưa bao giờ nghĩ tới nhưng lại như đã bắt đầu trong tiềm thức từ rất lâu rồi, khát khao giữ anh lại, thỏa mãn những ham muốn được giấu thật sâu trong bóng tối đang rục rịch ngóc đầu dậy.
Nghiêm Khuynh dịu dàng, gỡ tay cô từng chút một, xoay người nhìn cô.
Vưu Khả Ý cúi đầu, tầm mắt dừng lại trên giày của mình, hai gò má nóng hổi.
Nhưng cô lại nói: “Đừng đi mà.”
Giọng nói rất nhỏ, khẽ khàng, nhưng rất chắc chắn.
Nghiêm Khuynh nhìn mái đầu đen nhánh của cô, có một cảm xúc chẳng thể nói nổi nên lời bất ngờ lên men, biết là không đúng, biết không tốt cho cô, nhưng anh lại nhốt hết những suy nghĩ đầy tính giáo lý giảng đạo đang tràn ngập trong đầu kia vào trong góc, sau đó trả lời: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT