Buồn bã ủ rũ đi vào thang máy, nhấn nút, sau đó gục đầu lê từng bước ra ngoài, mở cửa chung cư trong đại sảnh, từ đầu tới cuối, tầm mắt của cô vẫn luôn dừng lại trên mu bàn chân mình, không hề dời đi.
Mãi đến khi—
“Vưu Khả Ý.” Âm thanh dịu dàng lành lạnh ấy cắt ngang bầu không khí giá rét tịch mịch, xông tới lỗ tai cô.
Ban đầu cô còn tưởng mình ảo giác, chứ không thì tại sao chưa tới sáu giờ rưỡi, chó mèo vẫn còn đang ngủ thì lại nghe thấy giọng nói của đại ca xã hội đen chứ?
Nhưng Vưu Khả Ý vẫn ngẩng đầu lên theo bản năng, sau đó phát hiện ra, đó không phải ảo giác.
Đại ca xã hội đen mà cô luôn nghĩ tới đang thong thả dắt ‘con trâu đen’ của mình chờ trước hành lang, trên tay lái còn treo một cái cà mên giữ nhiệt, cơ mà nhìn lại thấy khá là quen thuộc…
A, cái này không phải là cà mên mà lúc anh bị thương, cô để lại trong căn phòng nát ở thành Bắc đó sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT