Cô trừng mắt nhìn anh nửa ngày trời chờ câu tiếp theo của anh, sau đó không thể tin nổi mà hỏi: “Rồi sao nữa?”
Nghiêm Khuynh ngẫm nghĩ, nhìn bộ dạng đang chờ mong của cô, kiên nhẫn bổ sung thêm một câu: “Về càng khuya, bên ngoài càng lạnh.”
“…”
Khuôn mặt của Vưu Khả Ý là thế này: =_=.
Chẳng ai dỗ dành cả, cô đành rút lại kĩ năng làm bộ của mình, chuyển sang hình thức tự điều trị: Không sao, đại ca xã hội đen lạnh lùng vậy đó, luôn cố gắng thể hiện sự quan tâm đến sức khỏe của mình, không như mấy kẻ chỉ được cái mồm mà chẳng thể dựa vào khác!
Cô còn cố gắng nặn ra nụ cười như bình thường: “Thôi được rồi, em về đây!”
Nói chung là cười còn thảm hơn khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play