Sau khi Vưu Khả Ý về nhà, rốt cuộc Lục Đồng cũng thở phào. Vì không biết Nghiêm Khuynh đã lau mặt giúp Vưu Khả Ý rồi, thế nên vào toilet vắt khăn khô rồi lau lại cho cô lần nữa, sau đó ngồi bên giường nhìn cô một lúc, xuất thần chẳng biết đang nghĩ chi.
Sau cùng Lục Đồng thở dài, khom lưng vén hai lọn tóc trên má xuống giúp cô.
“Cuối cùng cũng biết cậu vừa mắt anh ta ở điểm nào rồi.” Lục Đồng làu bàu nhớ lại, “Chưa nói tới cái mã ngoài bảnh bao kia, khí chất cũng không tệ, quan trọng nhất là cái bộ lạnh lùng lãnh đạm kia, không thích nói chuyện nhưng lại rất dịu dàng… Cái loại đàn ông xấu xa có mặt mũi lại có quá khứ đau khổ thế này, thảo nào khiến cậu mê chết được.”
Cô giúp Vưu Khả Ý dém chăn, cau mày rầu rĩ đi ra ngoài, “Như thế thì sao Trịnh Gia Viêm so bằng? Cho dù có sự trợ giúp thần thánh của tớ, nhưng so với đại ca xã hội đen kia, anh ta chỉ là đồng bọn như heo thôi…”
Một tiếng cạch, cửa được đóng lại.
Người uống say đang nằm trên giường từ từ mở mắt, không nhúc nhích nhìn lên trần nhà. Một chốc sau, cô vén chăn ngồi dậy, im lặng đi tới cửa sổ.
Rèm được kéo kín mít, cô chỉ đưa tay hé một khe hở nhỏ thôi, quả nhiên nhìn thấy ngồi đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT