Anh ta đã từng nghe về cái tên Vưu Khả Ý vô số lần qua Lục Đồng, ban đầu chỉ cảm thấy dưới cái tên ngọt ngào thơm ngát như vậy, có lẽ là một trái tim dịu dàng. Sau đó nhận lời mời của Lục Đồng, đến buổi biểu diễn quy mô nhỏ do học viện tự tổ chức mỗi tháng làm kì thi tháng, ngồi trong góc nhìn cô gái đang nghiêm túc múa trên sân khấu.
Không thể nói rõ có phải thích Vưu Khả Ý hay không, nhưng nếu có cơ hội, anh muốn đến gần hơn một chút.
Nhưng bây giờ, khi cô gái mềm mại hay ngượng ngùng đột nhiên ngẩng đầu nhìn mình, trong mắt mang theo một sự dũng cảm khác lạ, anh ta lại thật sự cảm thấy có vài phần động lòng.
Trịnh Gia Viêm bật cười, “Vậy thì xin hỏi tiểu thư ăn-thịt-người, cô gặp chuyện gì phiền lòng à? Có cần tạm thời xem tiểu nhân là thùng rác, phun gì vào đây không?”
Vưu Khả Ý cũng cười thành tiếng, mắng ‘Thần kinh’, sau đó xoay người quay lại phòng bao, “Về hát thôi!”
“Hát cái gì?” Anh ta đi theo.
“Bài ‘Lúm đồng tiền nhỏ’, hát hay không đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play