Chư Lệnh

Chương 11


1 tháng

trướctiếp

Tôi bừng tỉnh, phát hiện anh không còn ở đây nữa.
Anh đi thật rồi, tuy anh có chào tạm biệt tôi, tuy vẫn giữ lời, nhưng tại sao, tôi lại hụt hẫng như thế này?
Tôi nhìn căn phòng một cách ngờ nghệch, nó trống vắng, tĩnh mịch đến khiếp sợ. Thức ăn trên bàn vẫn còn nguyên đó nhưng đã nguội lạnh từ rất lâu rồi. Bát ăn của anh, miếng trứng tôi gắp, chiếc ghế anh ngồi... tất cả vẫn giữ nguyên trạng ở thái cũ, thế nhưng người đã đi rồi!
Tôi như trút hết sức lực, chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống nền nhà. Tôi đã ngồi ngây ngốc ở đó không biết bao lâu, tôi có lẽ đang hồi tưởng lại một số chuyện…
Tôi tìm điện thoại, muốn mở xem tấm hình tôi chụp cùng anh. Chẳng hiểu sao tôi lại hồi hộp vào lúc này, nhưng sau đó thì, tôi cũng biết lý do khiến tôi trở nên bất an như vậy.
Anh đi rồi, đi không để lại một chút dấu vết! 
Tấm hình anh và tôi cùng cười rạng rỡ không còn nữa, những tấm ảnh khác cũng không còn được trọn vẹn! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp